Hứa Gia Ngôn lấy tờ giấy nhăn nhúm trong túi ra, trên đó có một dãy số điện thoại bàn, phía dưới là ngày tháng, cách nay đã ba mươi hai năm. Cậu gấp gọn tờ giấy cất đi, kéo vali đứng trước cửa trạm trung chuyển, sợ cản đường người khác nên đứng dịch sang một bên. Lúc này, một người đàn ông mặc vest…
1 Tôi đang mặc bộ đồ bệnh nhân màu xanh lam của bệnh viện tâm thần Montenegro, à còn ngồi xổm dưới gốc cây đếm kiến cơ đấy, đột nhiên nghe thấy một giọng nói vừa quen thuộc vừa xa lạ: "Lâm Thanh Thanh?" "Ai vậy?" Tôi quay lại nhìn. Vài người xuất hiện trước mặt tôi, người đứng đầu mang một đôi giày…
“Cơn bão số 8 “Lion Mountain” sẽ đổ bộ vào bờ biển Văn Xương, Quỳnh Hải, Phương Trữ với cấp bão nhiệt đới vào ngày 5 tháng 9. Hiện tại, thành phố của chúng ta đang cách nó 56 km. Bão sẽ đi vào vịnh phía bắc. Dự đoán hôm nay và ngày mai sẽ có trận mưa rào lớn…” Một tiếng “cạch”, Lâm Vi Hạ đem máy…
01. Khi tôi tỉnh lại, ca phẫu thuật đã xong xuôi. Bên cạnh tôi chỉ có một người phụ nữ xinh đẹp. Cô ấy buộc mái tóc đen mượt mà lỏng lẻo phía sau đầu, tuỳ tiện cố định bằng 1 chiếc cặp tóc ngọc bích. Mặc dù ăn mặc không quá cầu kỳ, nhưng qua ánh nhìn đầu tiên thì rõ ràng người phụ nữ này có gu thẩm…
Ngày mười lăm tháng bảy, Đạo giáo gọi là Tết Trung Nguyên, Phật giáo lại là Lễ Vu Lan, theo dân gian xưa thì là lễ của quỷ, tục xưng rằm tháng bảy. Người già trong nhà đều nói với con cháu, ngày này địa phủ sẽ thả toàn bộ quỷ hồn ra, cho chúng nó quay về nơi mình sống lúc sinh thời, bởi thế trẻ con…
Trần Tử Dạ nằm ở trên giường từ từ mở mắt ra, cổ họng đau rát giống như cỏ khô bốc cháy. Da chết cứng đờ ở khóe miệng bị cô liếm, trong chốc lát chậm rãi hoàn hồn. Khó khăn lắm mới ngồi dậy được, tay chống lên thành giường, trong miệng làu bàu mấy tiếng, nhỏ đến không nghe được, theo thói quen vươn…
Cô gái nhỏ trên ghế phó lái một khắc cũng không chịu ngồi yên, nhạc trên xe vận tải và quảng cáo radio bị cô đổi đi đổi lại, nút điều khiển ở giữa không lâu nữa là có thể xin giám định thương tật được rồi. “Chẳng có gì nghe hay cả. Ôi, em muốn nghe bài hát kia, trên xe anh có không?” Cô gái nhỏ…
Cái bóng của cỗ xe ngựa băng qua khu rừng đen, cây gỗ khô như ác ma đứng sừng sững ở trong gió đêm. Tuấn mã kéo xe toàn thân đã là mồ hôi, miệng chảy bọt mép nhưng cây roi vẫn vung vẩy trên không trung không cho phép bọn nó dừng lại nghỉ ngơi. “Bệ hạ kính yêu của tôi, muốn sáng sớm ngày mai đuổi…
Mùa thu, niên nguyên Kiến Chiêu.   Mới vừa vào tháng 9, thời tiết còn có chút nóng, chóp mũi Tô Đào sụt sịt hàng nước mũi mỏng manh.   Nhìn Từ thị cùng Tô Dao đối diện, Tô Đào thở dài trong lòng, tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng nàng xác thật đã xuyên thư, còn xuyên thành nữ phụ ác độc cùng…