Chuyển ngữ: diuisca Ở tuổi Giang Thâm mà đi học cũng không tính là sớm, lên bảy rồi nhưng cậu vẫn đang ở nhà giúp đỡ gia đình việc đồng áng. Nhà họ ở thị trấn tít cuối của huyện, phần lớn nhà nông đều nhận thầu đồng ruộng và bãi đánh bắt cá, có không ít những đứa trẻ tám chín tuổi mới vào thành phố…
Tuyên Tiêu là ai, có quan hệ gì với cô sao? Trì Tiểu Ảnh bỗng nhiên cảm thấy nghi ngờ. Cô bước nhanh hơn, điên cuồng băng ra đường lớn, giơ tay vẫy xe. "Cô không muốn sống rồi à?" Một chiếc taxi thắng lại, tài xế giận dữ ngừng xe ngay trước mặt cô. Cô rối rít nhận lỗi, bước lên xe, vội vàng nói địa…
Dịch: Trâu Lười Trong cơn gió lạnh thấu xương, bông tuyết rơi xuống rì rào như bông liễu, các hộ nông dân của đội sản xuất thôn Trần Gia Loan ngồi vây quanh bếp lò nhà mình nói chuyện phiếm, tuyết rơi hơn nửa tháng vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, không biết bao giờ mới ngừng đây. (Thôn Trần Gia Loan…
Dịch: Duẩn Duẩn Tôi yêu Phantom, nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ mình và chàng sẽ ở bên nhau. Cũng chưa từng nghĩ, chàng sẽ đến tìm tôi. Ánh nến xung quanh dần lụi tàn, từng giọt sáp dầu nhỏ dọc xuống chân nến dát vàng, sợi bấc kia đã nhuốm đầy tàn muội, lay lắt cô độc trong bóng đêm u tịch. Một bóng…
Huỳnh Nam Phong mở đèn pin, mất một lúc mới quen được với thứ ánh sáng trắng đục của nó. Hắn mò mẫm trong bóng tối, xỏ dép lê ra phòng khách kiểm tra cầu chì. Giờ đã là 9 rưỡi tối, đứng trên tầng 20 chỉ thấy xung quanh là một mảng tối tĩnh lặng. Tiếng đế dép cọ xát với sàn nhà, vang vọng trong…
Hàn Ấn đang mơ. Hàn Ấn đeo cặp sách nhảy chân sáo tới cửa nhà. Trong phòng truyền ra tiếng cười rất quen thuộc, đó là thanh âm anh chờ đợi đã lâu. Anh vội vã đẩy cửa ra, quả nhiên là mẹ, vẫn trẻ trung, xinh đẹp như vậy. "Mẹ, con đã về!" Anh hưng phấn kêu to. Mẹ anh vươn đôi tay về phía anh, trong…
Tia nắng ấm áp đầu tiên của buổi sáng xuyên qua những đám mây, len lỏi vào từng khe hở của tấm rèm cửa chiếu sáng cả căn phòng ngủ ngập tràn mùi vị ái muội. Giữa phòng ngủ là một chiếc giường cỡ lớn kiểu châu Âu, giường ngủ lúc này lộn xộn, đôi chân dài mảnh mai trắng như tuyết ẩn hiện dưới lớp…
CHƯƠNG 1: NỖI CHỜ MONG Ở TẢ NGẠN Hướng Viễn cũng phải thừa nhận rằng trái tim mình đa phần thuộc về phía bờ phải. Tất nhiên, không phải ai cũng biết được rằng, ở một nơi nhỏ bé phía bờ trái, cô đã từng đánh mất một thứ mình yêu quý và trân trọng nhất. Bờ trái ở đâu? Tại sao nó lại được gọi là bờ…
Giữa cái tiết trời mùa hè oi ả và ẩm nóng, lũ ve kêu râm ran suốt ngày đêm trên những tán cây. Khu nhà ở thương mại đang được xây dựng gần chung cư, tiếng thi công vang lên ầm ĩ, phá vỡ sự yên tĩnh nơi vườn hoa. Một cậu bé mặc áo phông trắng phau đương ngồi xổm trên hồ cát, chơi cát bằng xẻng nhựa…