“Vũ Hoàng, mau dậy! Phượng sư huynh trở về rồi!” Vũ Hoàng? Không quen, trở mình, tiếp tục ngủ. “Vũ Hoàng, dậy đi, mau, Phượng sư huynh trở về rồi!” Tôi dụi dụi mắt, đứng dậy, ngẩng đầu nhìn nam tử trẻ tuổi đứng ở bên cạnh. Y mặc một thân cổ trang, tướng tá cao lớn, mắt như chuông đồng. Tôi hỏi y, “…
1 Tôi vừa mới tải lên bức ảnh đã chỉnh sửa xong lên vòng bạn bè và định tắt máy đi ngủ ngon thì chưa đầy một giây sau, tôi nhận được tin nhắn từ Đới Tư Tư: 【Chị ơi, em rất thích bạn trai của chị, có thể nhường cho em không?】 Tôi: 【Hả?】 Bạn trai? Bạn trai nào vậy? Sao tôi lại không biết tôi có bạn…
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Edit: Mạn Già La Mọi thứ đều rất không đúng! * Tôi biết những việc này nghe thì có vẻ ảo ma, nhưng đây đều là chuyện chân thật diễn ra bên cạnh tôi. Hơn nữa cũng không phải…
Trong một căn nhà nhỏ bình thường đến nỗi không thể bình thường hơn, giọng nói không kiên nhẫn của một người phụ nữ cứ liên tục vang lên. "Thím Vương đã giới thiệu cho con nhiều cô gái tốt như thế, sao con lại chẳng ưng ý ai vậy hả?" Người phụ nữ đang nói chuyện nheo mắt lại đầy nguy hiểm: "Đừng…
Bóng tối bao phủ, mùa hè vào buổi đêm vẫn còn vương lại hơi nóng từ ban ngày. Trong không khí tràn ngập mùi cỏ xanh, đom đóm vụt bay xẻ ngang màn đêm. Trên trời lấp lánh ánh sao sáng, vầng trăng chiếu xuống mặt sông, rọi lên gương mặt tái nhợt đang mê man. Chân mày người nọ nhíu chặt, hàng mi dài…
Giữa mùa hè tháng tám, trời nắng chói chang như muốn thiêu đốt thành phố Nghi An. Trong phòng mát mẻ sạch sẽ, điều hòa kêu ù ù. Một chồng tranh sơn dầu đã hoàn thiện được đặt dựa vào tường, mặt tranh ánh lên những tia sáng nhỏ. Lạc Tinh Tinh nằm trên giường thong dong nghịch điện thoại. Kể từ khi…
Bây giờ đang là tháng 8 cuối hè, làn gió mát lành lạnh và cả ánh nắng dịu nhẹ xuyên qua ô cửa sổ thổi qua mặt, vô cùng thoải mái. Trong trung tâm thành phố Tô, trên tầng mười lăm của một tòa nhà văn phòng xa hoa chính là phòng làm việc của giám đốc. “Tâm Tâm, cậu thật sự không đi à? Nghe nói ông…
Bà bác của Triệu Hiểu Thanh đã qua đời. Vào cuối kỳ nghỉ hè, khi ánh nắng mùa hè ngang ngược hơn cơn mưa, họ hàng đi báo tang đỗ chiếc xe điện ở trước cổng sân: “Triệu Bân không có ở đây, hai người qua đó cũng xem như có lòng.” Triệu Bân là bố của Hiểu Thanh, vì kế sinh nhai mà ông quanh năm thường…
Từ nhỏ, di nương đã dạy ta rằng: "Trân Trân, muốn rèn sắt trước hết phải cứng mình, không thể dựa dẫm vào nam nhân, người thực sự bảo vệ được mình chỉ có bản thân." Nói rồi, bà chọn một cây trâm cài đính ngọc bích, cài lên búi tóc ta, sau đó hài lòng cười nói: "Đẹp lắm, lát nữa di nương sẽ cho…