Chương 1: Xem mặt Mở màn: Liên Kiều Liên Kiều là một loại thảo mộc có xuất xứ từ Trung Quốc, công dụng làm thanh nhiệt giải độc, người ta kêu cô như thế bởi vì cô đang theo học ngành Trung y. Liên Kiều có tên theo phiên âm Malaysia là Kunching. Năm nay 20 tuổi đang học nghiên cứu sinh tại trường Y…
Tôi đã đi tìm vị thần nắm giữ sự sống nhưng ngài đã đối xử với tôi vô cùng tàn nhẫn… Tôi đã dâng máu và sinh mạng của mình để nguyện cầu nhưng ngài vẫn ngoảnh mặt đi… Tôi chỉ còn lại nỗi đau đớn với sự tuyệt vọng khôn cùng và tình yêu của tôi đang rướm máu… Tôi oán trách các vị thần và không thể…
“Em nói này, cũng không phải là vội vàng đi đầu thai, anh đi nhanh như vậy làm cái gì?” Hai tay Diệp Mặc nắm chặt lấy tay vịn, rống to với người đàn ông bên cạnh. Bất quá cô chỉ là nói trong thời gian ngắn sắp tới không dự định sinh con, muốn hắn về nhà nói với cha mẹ, kết quả lại biến thành như…
Lần đầu tiên tôi nhận thức được kiếp trước của mình là khi tôi 10 tuổi. Do hoàn cảnh, thật quá mơ hồ khi nói rằng tôi thực sự mới 10 tuổi nhưng để thuận tiện, tôi sẽ chỉ nói như vậy. Bây giờ, để giải thích vấn đề này, tôi sẽ phải nói về một sự việc là bước ngoặt lớn trong cuộc đời tôi. Vào ngày hôm…
Vạn Tượng đại lục, lấy võ làm đầu. Trần gia, Hắc Thạch thành, Bắc Hoang. "Nhị gia!""Phu Nhân sinh rồi!""Là một đứa bé trai!"Tráng hán mặc áo xanh nghe thấy vậy thì đẩy cửa ra, trong phòng, nha hoàn đang dùng vải đỏ bọc lấy đứa bé trai, Trần Nghiêm bước nhanh đi tới bên cạnh Đường Uyển. "Uyển nhi,…
CHƯƠNG 1: Ngày hè nắng chói chang, thời tiết buổi chiều càng nóng bức hơn. Nhà lớn nhà họ Tiêu tọa lạc trên đỉnh núi tràn đầy không khí vui mừng, mọi người đang bận rộn ở sân trước. Một bóng đen nhỏ nhắn lén lút xuất hiện trong vườn hoa. Một trận tiếng bước chân đột nhiên truyền đến từ chỗ không xa…
Trong một căn phòng cũ nát, ánh đèn lờ mờ. Có một thiếu niên mặc áo khoác trắng đã ngả sang màu vàng nhạt, trên tay hoặc là bưng một chậu máu, hoặc là cầm một chiếc kéo, vội vã đi vào rồi lại đi ra. “Thiếu Xuyên, lấy nước nóng mang vào đây!” Một âm thanh lạnh lùng từ trong phòng truyền ra. “Tới…
Lưng rất đau, đầu cũng rất đau. George cảm nhận được là mình đăng nằm sấp, tay chân bị bao da trói lại. Đầu nghiêng sang một bên một cách kỳ quặc, lọt vào tầm mắt là cái giường và một bức tường trắng xóa. “Anh tỉnh rồi.” Bắt cóc? Anh cố gắng nhớ lại đoạn ký ức cuối cùng của mình. Cánh, đúng rồi.…
Edit: Alice108 Buổi đêm mùa hè, trời mưa như trút, tia chớp xé rách tầng mây đen, theo sát sau đó là tiếng sấm rền vang ầm trời. Tại Học viện sơn dầu Đế Đô, nơi có nhà thờ thời trung cổ, bên trong lớp cửa sổ thuỷ tinh là những ánh đèn rực rỡ, là nơi tối nay "Không độ" sẽ tổ chức một dạ tiệc từ…