Lục Bạch ngồi ở trong phòng vẽ tranh không có một bóng người, cau mày nhìn chằm chằm bức tranh tứ bất tượng(*) trên giá vẽ.
tứ bất tượng (*):không đâu vào đâu, không có đặc tính rõ ràng, mèo chẳng giống mèo, cáo chẳng ra cáo, không ra ngô khoai gì cả
Đây là thời điểm buổi chiều ánh nắng gay gắt…
Trong một buổi tối mưa nhẹ, gió lạnh kéo đến, một ngôi nhà sang trọng không có nhiều người dường như người trong nhà đã đi đâu đó cả rồi, nhưng trong một căn phòng của ngôi nhà đó luôn phát ra tiếng r3n rỉ kêu đau rồi lại chuyển sang thích thú của một cô gái.
Trước cửa bên ngoài một cô giá lại đang…
Đầu mùa xuân, chỉ với một cơn mưa xuân Giang Nam đã ngập tràn sắc xuân, cả thế giới bị thống trị bởi màu xanh biếc, trong nháy mắt đã là xanh mơn mởn.
Đinh Nguyệt Hoa xoa xoa cái cổ đau, thêu hoa cả buổi sáng, cô quả thật có chút mệt mỏi.
Nhưng mấy hôm nay không phải đã tốn công vô ích, hai đóa hoa…
Gần đây Nghiêm Liệt rất khó chịu, giống như tên của cô, luôn cảm thấy nóng nảy.
Cô mới mua nhà phong thuỷ không tệ, ban công và phòng ngủ hướng nam, Nam-Bắc thuận hoà, cửa sổ lớn sát mặt đất, lấy ánh sáng tốt.
Vừa vào nhà là phòng khách có vườn hoa nhỏ, diện tích không quá lớn, nhưng có thể đặt mấy…
Alpha trẻ tuổi dựa vào ghế sofa da, áo thun nửa tay màu đen trên người bị tư thế ngồi lười biếng của hắn ngồi làm cho nổi lên mấy nếp gấp, hắn không yên lòng nhìn chằm chằm vào một bức tranh vẽ nguệch ngoạc của đứa bé lớn tuổi trên vách tường trong phòng trà.
"Lão đại, tôi làm việc ở đây ba năm…
Edit: Nhi Yến
Beta: Maria
–
1
Tôi xuyên sách.
Thân phận của tôi là vợ cũ bia đỡ đạn của nam chính Lệ Hựu Đình trong quyển sách có tên “Vợ yêu ngọt ngào của tổng tài bá đạo”, tên là Phí Tư Nguyệt.
Vì tôi tình cờ cứu sống ông nội nam chính cho nên được ông nội sắp xếp gả cho nam chính.
Nam chính…
Tôi mất đầu, nhưng tôi tin nó chỉ đang bị lạc tạm thời, cho nên tôi ngồi ở ghế đá ngoài công viên chờ nó.
Sự tình là thế này, hôm nay lúc 4 giờ sáng tôi chợt tỉnh dậy, mặc dù mới bắt đầu ngủ lúc ba giờ. Trước đó tôi đã đi ngang qua rất nhiều của hàng đóng cửa trên đường phố, rồi tới một công viên…
Thứ bảy tuần trước, tôi đi đám ma người hàng xóm cũ. Hồi xưa, nhà họ ngay sát vách nhà tôi, hai vợ chồng làm ăn buôn bán nhỏ, qua cơn sốt đất, họ tự dưng biến thành đại gia. Có tiền lại đem mua đất, buôn qua bán lại, càng trở nên giàu hơn. Đúng là nước chảy chỗ trũng. Chẳng hiểu tại sao lại lăn…
Vào một đêm tháng giêng, trăng sáng như được gột rửa, bà ấy tựa nhẹ trán vào hộp bánh quy có chiếc nơ lụa hình con bướm màu lam rồi lẩm bẩm: “Có lẽ, mình thật sự bị điên.”
——————–
Tôi đứng đối diện với tủ kính trong suốt, tự nhìn dáng vẻ của bản thân. Tuy không được anh tuấn tiêu sái cho lắm, nhưng…