Trương Tú Anh bị ném mạnh lên chiếc giường mềm mại, xung quanh bao phủ trong bóng tối. Toàn thân cô đau đớn, các khớp xương như muốn nứt ra. Cơ thể cô nóng ran, ngứa ngáy vặn vẹo không ngừng, như có hàng trăm ngọn lửa thiêu đốt trong cơ thể cô. Chút ý thức lờ mờ còn sót cô thấy tiếng của 2 người…
Editor: Hạ Hà Năm Đại Chu Chính Đức thứ ba mươi hai, trời mùa hè nắng chói chang, không có lấy một cơn gió, thời tiết cực kỳ oi bức. Ở một khoảng sân thanh lịch, tao nhã trong phủ Trường Nhạc Hầu tại Kinh thành có một ao nhỏ, Trình Như Ý tinh thần phấn khởi ăn uống thả cửa trên bàn ghế đá ở đình…
Trên giường hỗn loạn vô cùng, một đóa hoa đỏ giữa giường cực kỳ rực rỡ. “Đừng khóc!” Tiếng khóc của cô khiến Triệu Nam Thiên. Nửa đêm anh đưa nữ chủ xí nghiệp say rượu về nhà, kết quả bị đối phương cứng rắn cưỡng ép. Mẹ nó, rốt cục anh đã gặp phải chuyện quái gì vậy! Dường như Tô Mục Tuyết cũng đã…
Trường trung học Lĩnh Thủy. Hôm nay, bầu trời trong xanh không một gợn mây. Một biểu ngữ lớn dài tám mét được treo ở cổng trường, trên đó viết "Nhiệt liệt chào mừng kỷ niệm 70 năm ngày thành lập Trường trung học Lĩnh Thủy!". Mặc dù chỉ mới hơn tám giờ nhưng lãnh đạo phòng giáo dục Quận và lãnh đạo…
“Sao anh lại ở trong phòng tôi?” Tỉnh lại, Diệp Nhược Sơ sợ hãi từ trên giường ngồi dậy, toàn thân toát mồ hôi lạnh! Toàn thân nàng đau nhức, trên người không mặc gì, đến ngay cả…đồ lót cũng không có. Dấu vết màu đỏ tươi trên khăn trải giường rõ ràng đã nhắc nhở nàng tất cả những chuyện xảy ra tối…
Edit: sarang093 Beta: Ốc quế sầu riêng Tháng 12, đế đô đón trận tuyết đầu mùa. Mới sáng sớm, từng tấc đấc tấc vàng của khu vực trung tâm hành chính đã trắng xóa một mảnh, giữa các tòa nhà trọc trời san sát nối tiếp nhau thì tòa tháp đôi của tập đoàn Bravo lại đặc biệt dễ thấy. Ở tầng cao nhất, Kỳ…
Thời đại học sinh của bạn có một người làm bạn rất là vướng bận hay không? Từ Giang có một người làm anh suy nghĩ hơn mười năm như vậy. Từ Giang có đôi khi nghĩ nếu có thể gặp lại cô nên là cảnh tượng như thế nào? Cô vẫn là bộ dáng yếu đuối nhát gan năm đó sao? Cô có phải không có bạn bè như trước…
Lúc ta sinh ra, là giữa trưa, trời vốn sáng sủa, chợt âm u, trên mặt đất bão cát nổi lên cuồn cuộn, trong trời đất truyền đến bao tiếng khóc nỉ non, thê thảm ai oán. Một tiếng rống vang lên, trong phút chốc trời đất vắng lặng, khôi phục vẻ yên ả trước kia.Thân thể mẹ ta vốn gầy yếu, để tránh lại…
Trên sân thượng của một nhà cao tầng, một mái tóc bạch kim tung bay trong gió,trong bộ quần áo đen tuyền,cặp mắt hổ phách lạnh lùng mang ý cười chính là đặc điểm để nhận ra cô - đệ nhất sát thủ của thế kỷ 21 Hàn Băng Vô Tình. " Hừ ! Thật nhàm chán." Cô nghĩ Đường đường là đệ nhất sát thủ mà lại đi…