Vụ thu hoạch lúa mạch mùa thu năm 1969. Mấy ngày hạn hán liên tiếp, thời tiết đặc biệt nóng, mặt trời cay độc treo ở trên trời tựa hồ có thể nướng đầu người ta thành ngốc, lúa mì trong đất bị sóng nhiệt xô ngã chòng chành một mảng lớn bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được. Đều nói lúa mì chín…
“Cô bán con trai thì có gì tốt? Lại còn đòi tận trăm tệ, sao cô lại vô liêm sỉ vậy? Nếu nói một trăm thì là một trăm, tâm không đủ sẽ bị thiên lôi đánh xuống có biết không?”Thật là vô lương tâm!“Một đứa là một trăm, hai đứa tất nhiên sẽ là hai trăm, mà bà nói tâm ai không đủ? Bà tự nói bà đó. ”…
Chương 1: Cô sắp chết rồi *Hoắc Anh Tuấn, bệnh của mẹ tôi nặng lắm rồi, nếu còn không được phẫu thuật bà ấy sẽ chết. Coi như là tôi cầu xin anh, giúp tôi với có được không?” Cửa lớn của biệt thự Đệ Phong Lan đóng chặt, Đường Hoa Nguyệt đập cửa, cao giọng gào to. Mưa to tầm tã, gió lạnh buốt thấu…
Long Thành vào đầu mùa đông lúc ấm lúc lạnh.Gió tuy không tính là lạnh đến thấu xương nhưng lại mang theo hơi thở của mùa đông cho nên lúc thổi vào mặt người ta cũng không dễ chịu chút nào.Sau khi xuống máy bay, gió lạnh đột nhiên tràn vào cổ khiến Lãnh Nhược Băng không khỏi rùng mình. Cô đưa bàn…
“Cô Tần, người nhà của cô không đi cùng với cô sao?”Cả đầu Tần Tử Lam mờ mịt, không phải cô đang cầm bản báo cáo kiểm tra sao, chẳng lẽ còn cần người đi cùng?Huống chi là người nhà… cô làm gì có cái gọi là người nhà?Mẹ cô sinh ra cô đã chết, bố cô coi cô như công cụ kiếm tiền, anh trai cô lại nghĩ…
Thân hình vừa gầy vừa ốm kéo theo gối hình con thỏ, cẩn thận mở cửa phòng ngủ ra. Cửa phòng truyền tới tiếng vang nhỏ không thể nghe. Tống Kiêu Kiêu nằm trên giường giả vờ ngủ không thể động đậy. Cô biết đứa nhỏ vẫn sợ hãi nguyên thân, xuất phát từ từ tình cảm ruột thịt mà không muốn rời xa cô. Nói…
   Nếu tại địa điểm mà bạn đang ngồi xuất hiện " một thứ" được cho là tâm điểm thì chắc chắn bạn sẽ phải để ý đến "nó" như bao người khác xung quanh. Đúng vậy! Đó là một điều hiển nhiên. Tại quán một café, trong không khí trầm lắng, yên tĩnh đến quen thuộc, đột…
 "Cốc...Cốc... Cốc..." Tiếng đập cửa dồn dập khiến Bành Thần đang ngủ phải bừng tỉnh. Vừa tỉnh lại, nàng theo bản năng mà giơ tay xoa xoa huyệt Thái Dương của mình. Đau quá! Đau như bị kim châm vào đầu vậy. Đợi đau đớn qua đi, nàng mới nhanh chóng quan sát hoàn cảnh xung quanh mình. Đây là một căn…
Cốc cốc cốc...! Thẩm Nhan đang ngồi đối diện máy tính tra tư liệu, bỗng nhiên bị tiếng đập cửa thanh thúy quấy nhiễu. Nàng đột nhiên lấy lại tinh thần, quay đầu hướng cửa nhìn lại. Chỉ thấy, Khương Bích Vân trong tay bưng một mâm cherry, làm bộ làm tịch lắc mông, đẩy cửa tiến vào, ra vẻ thần bí…