Bầu trời xám xịt phản chiếu lên cây cầu cao cũ kỹ.
Dòng sông dưới cầu chảy cuồn cuộn, cuốn theo đất bazan lẫn bùn lầy lao đi.
Sương mù làm ướt lông mi của cô trong nháy mắt, Hạ Nhạc tỉnh dậy như một bóng ma, cô thấy mình đang đứng một mình giữa cây cầu cao ấy.
Đây…Là?