Truyện điền văn là một thể loại văn học tập trung vào cuộc sống nông thôn và đời sống trong làng quê. Thể loại này thường miêu tả và khám phá cuộc sống của người dân nông thôn, công việc nông nghiệp, tình yêu, gia đình và các mối quan hệ xã hội trong một môi trường nông thôn. Truyện điền văn thường đưa người đọc vào những cảnh quan yên bình và thanh bình của nông thôn. Nó khám phá các khía cạnh về công việc trồng trọt, chăm sóc động vật, cuộc sống gia đình và những nỗ lực để cải thiện cuộc sống trong cộng đồng nông thôn.

Cốt truyện trong truyện điền văn thường tập trung vào những nhân vật chính sống và làm việc trong môi trường nông thôn. Những câu chuyện có thể xoay quanh các gia đình nông dân, những người vất vả làm ruộng, hoặc những người chuyển đến sống và thích nghi với cuộc sống nông thôn. Thể loại truyện điền văn thường tạo ra những câu chuyện chân thực, nhẹ nhàng và mang tính nhân văn cao. Nó thường khắc họa những giá trị gia đình, tình yêu và sự đoàn kết trong cộng đồng. Đồng thời, truyện điền văn cũng có thể đề cập đến những thách thức và khó khăn mà người dân nông thôn phải đối mặt trong cuộc sống hàng ngày.

Thể loại truyện điền văn thường tạo ra sự gắn kết và đồng cảm từ độc giả bằng cách khám phá và tôn vinh cuộc sống đơn giản và bình dị của nông thôn. Nó mang đến sự đậm đà văn hóa và truyền thống của làng quê, và có thể cung cấp cho độc giả một cái nhìn sâu sắc và triết lý về cuộc sống và giá trị nhân văn. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại điền văn đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Nữ Nhi Lạc Gia, Viễn Cổ Hành, Điền Viên Cốc Hương hay Cuộc Sống Ở Bắc Tống.

Thời tiết ngày hè, công việc gặt lúa kết thúc, ngô cũng đã được thu hoạch xong, đám nông dân lại có thể thoải mái hơn, có lương thực rồi, nông dân lại bắt đầu tính đến chuyện thu xếp kết hôn, cố gắng không kéo dài đến mùa đông.

"Con nhà quê từ núi xuống, tôi có nuôi nấng gì đâu mà có tình cảm? Vẫn là Dao Dao của tôi thông minh xinh đẹp biết phép tắc." Người phụ nữ trung niên đầy miệng khinh thường.

Ta ở biệt trang mười năm, đã sớm chẳng thể nhớ rõ mặt mũi cha mẹ ra sao.

Nhũ nương thường bảo ta là đích thứ nữ của nhà họ Vương, vốn dĩ phải sống trong cảnh lụa là gấm vóc, tất cả cũng chỉ tại cái tên thầy bói c.h.ế.t tiệt kia.

Ánh nắng ban mai xuyên qua từng lớp lá cây chiếu rọi lên người, cùng với tiếng hót vui vẻ của chim chóc, tất cả đều cho thấy hôm nay là một ngày đẹp trời.

Từ Ca vươn vai, thuận tay sờ về phía gối đầu.

"Hửm?"

Kiều Vi mở mắt cảm thấy cơ thể nặng trĩu.

Cô bị bệnh hai ba năm, đã quen với cảm giác mất sức thoát lực. Nhưng bây giờ cô thấy rất thoải mái chỉ hơi mất sức thôi không thấy đau đớn tý nào.

Đối với cô, không đau đớn đã là thiên đường.

"Mẹ, Nhị Bảo đói bụng, khóc to quá, mẹ cho con một ít gạo kê đi, con đi nấu nước cơm cho em uống." Bé trai cõng theo một đứa bé nhỏ hơn đang khóc ré lên đòi ăn, bàn tay dơ bẩn bất an chà xát vào nhau.

Cái nóng mùa hè dần tan, hơi thu man mác ùa về. Sau một cơn mưa thu, các quý nữ trong kinh thành lại bắt đầu những cuộc gặp gỡ giao lưu như thường lệ, chỉ là từ đầu thu đến nay, câu chuyện xoay đi xoay lại chỉ có một - Tạ Tam Lang sắp lấy vợ!

"Chị ơi!" 

Tề Ngọc Liên chạy về phía chị gái, sau đó ôm chặt lấy chị mình.

Tề Ngọc Trân đang lau cửa sổ, thấy em gái chạy tới, cô buộc phải dừng việc đang làm lại: 

"Cũng đã lớn cả rồi, có chuyện gì mà lại khiến em kích động thế?"