Chủ nhật, mẹ thúc giục mọi người trong nhà chuẩn bị đồ đạc đến Nam Xương sơn đi chơi, thật là khổ ải mà giấc ngủ tuyệt vời không đâu bị phá hỏng, tôi thực không vui xông tới chỗ lão mẹ ồn ào, còn Nam Xương sơn cái gì chứ, vừa nghe cái tên là biết không tốt lành gì rồi, Nam Xương sơn, khó sinh sơn
Truyện điền văn là một thể loại văn học tập trung vào cuộc sống nông thôn và đời sống trong làng quê. Thể loại này thường miêu tả và khám phá cuộc sống của người dân nông thôn, công việc nông nghiệp, tình yêu, gia đình và các mối quan hệ xã hội trong một môi trường nông thôn. Truyện điền văn thường đưa người đọc vào những cảnh quan yên bình và thanh bình của nông thôn. Nó khám phá các khía cạnh về công việc trồng trọt, chăm sóc động vật, cuộc sống gia đình và những nỗ lực để cải thiện cuộc sống trong cộng đồng nông thôn.
Cốt truyện trong truyện điền văn thường tập trung vào những nhân vật chính sống và làm việc trong môi trường nông thôn. Những câu chuyện có thể xoay quanh các gia đình nông dân, những người vất vả làm ruộng, hoặc những người chuyển đến sống và thích nghi với cuộc sống nông thôn. Thể loại truyện điền văn thường tạo ra những câu chuyện chân thực, nhẹ nhàng và mang tính nhân văn cao. Nó thường khắc họa những giá trị gia đình, tình yêu và sự đoàn kết trong cộng đồng. Đồng thời, truyện điền văn cũng có thể đề cập đến những thách thức và khó khăn mà người dân nông thôn phải đối mặt trong cuộc sống hàng ngày.
Thể loại truyện điền văn thường tạo ra sự gắn kết và đồng cảm từ độc giả bằng cách khám phá và tôn vinh cuộc sống đơn giản và bình dị của nông thôn. Nó mang đến sự đậm đà văn hóa và truyền thống của làng quê, và có thể cung cấp cho độc giả một cái nhìn sâu sắc và triết lý về cuộc sống và giá trị nhân văn. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại điền văn đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Nữ Nhi Lạc Gia, Viễn Cổ Hành, Điền Viên Cốc Hương hay Cuộc Sống Ở Bắc Tống.
Năm 1982, huyện Nguyên Hoa, thành phố Thượng Dương, tỉnh Lâm Xuyên.
Thôn Dương Liễu ba mặt giáp núi, có một con sông chảy từ tây qua đông, tên gọi là Liệu Thủy, bên bờ sông tốp năm tốp ba phụ nữ đang ngồi giặt quần áo, chày gỗ vung lên đập xuống không ngừng, miệng cũng không nhàn rỗi.
Năm 1979.
Sau khi lập thu, nhiệt độ chênh lệch giữa ngày đêm lên đến 20 độ.
Gió bắc thổi tới, cái cửa ở sương phòng bị gió thổi đập qua đập lại.
Bên trong cỏ khô nằm hai đứa bé mắt đều nhắm chặt, mặt mũi xanh xao, trong đó bé gái đã bị sốt đến mơ hồ.
"Tiểu Niệm à, nương con đỡ hơn chưa?"
Cố Niệm xách nửa giỏ rau dại, cúi đầu đi về nhà, đi ngang qua cổng một ngôi nhà thì bị một phụ nữ trung niên từ trong bước ra gọi lại.
"Quách đại nương." Cố Niệm dừng chân, ngoan ngoãn chào: "Nương con đỡ hơn rồi ạ..."
---
Xuyên không đến đây đã hai ngày, Chân Nguyệt vẫn luôn trong trạng thái bùng nổ tức giận.
Nàng không ngờ rằng sau khi tận thế kết thúc, vốn tưởng rằng cuộc sống tươi đẹp sẽ bắt đầu lại, thì không biết ai đã làm đổ nước trên đường.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Hoàng hôn ngự trên đỉnh núi.
Có một con đường nhỏ hẹp nền đá lởm chởm nằm lọt thỏm giữa những ngọn núi đá xanh, quanh co khúc khủy, nằm ẩn mình giữa những hàng cây trên đỉnh núi.
Ánh nắng chiều nhuộm đỏ gò má của những người phụ nữ đang leo núi.
"Đường Khê, bỏ cuộc đi. Tớ và anh Lục mới thật lòng yêu nhau. Anh ấy đính hôn với cậu chỉ là nhầm lẫn trong chốc lát. Người anh ấy thật sự muốn cưới là tớ.
Lúc Tô Anh từ dị giới xuyên tới thì gặp phải kẻ buôn người đang đánh những đứa trẻ bị bắt cóc.
Cô nhớ lại cảnh những kẻ buôn người bắt nạt đứa trẻ, nhưng không thể tỉnh dậy.
Kẻ buôn người đánh đứa trẻ xong, nói: "Người phụ nữ này chết, đào một cái hố rồi chôn đi."
"Bà! Con biết bà không ưa nhà chúng con, nhưng bà có cần phải ép c.h.ế.t chúng con không?"
"Con mới mười lăm tuổi thôi, hu hu hu."