Truyện điền văn là một thể loại văn học tập trung vào cuộc sống nông thôn và đời sống trong làng quê. Thể loại này thường miêu tả và khám phá cuộc sống của người dân nông thôn, công việc nông nghiệp, tình yêu, gia đình và các mối quan hệ xã hội trong một môi trường nông thôn. Truyện điền văn thường đưa người đọc vào những cảnh quan yên bình và thanh bình của nông thôn. Nó khám phá các khía cạnh về công việc trồng trọt, chăm sóc động vật, cuộc sống gia đình và những nỗ lực để cải thiện cuộc sống trong cộng đồng nông thôn.

Cốt truyện trong truyện điền văn thường tập trung vào những nhân vật chính sống và làm việc trong môi trường nông thôn. Những câu chuyện có thể xoay quanh các gia đình nông dân, những người vất vả làm ruộng, hoặc những người chuyển đến sống và thích nghi với cuộc sống nông thôn. Thể loại truyện điền văn thường tạo ra những câu chuyện chân thực, nhẹ nhàng và mang tính nhân văn cao. Nó thường khắc họa những giá trị gia đình, tình yêu và sự đoàn kết trong cộng đồng. Đồng thời, truyện điền văn cũng có thể đề cập đến những thách thức và khó khăn mà người dân nông thôn phải đối mặt trong cuộc sống hàng ngày.

Thể loại truyện điền văn thường tạo ra sự gắn kết và đồng cảm từ độc giả bằng cách khám phá và tôn vinh cuộc sống đơn giản và bình dị của nông thôn. Nó mang đến sự đậm đà văn hóa và truyền thống của làng quê, và có thể cung cấp cho độc giả một cái nhìn sâu sắc và triết lý về cuộc sống và giá trị nhân văn. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại điền văn đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Nữ Nhi Lạc Gia, Viễn Cổ Hành, Điền Viên Cốc Hương hay Cuộc Sống Ở Bắc Tống.

Năm Long Khánh thứ 16, đất Yên Châu đại hạn.

 

Cha ta vì miếng cơm manh áo, đành lòng bán ta - một đứa trẻ năm tuổi - cho nhà họ Tiền ở trấn Đào Nguyên làm a hoàn với giá tám trăm đồng tiền.

 

Ta tên là Đông Vũ, sinh ra ở thôn Bình Sơn, vùng biên giới Đông Bắc.

Ngày ta sinh ra là ngày đại tuyết, nhưng trời lại khác thường không có tuyết rơi, mà đổ mưa.

“Thế tử, uống thuốc đi.

”Nghe được câu này, trong đầu Dung Chiêu vang lên một câu…Đại Lang, uống thuốc đi.

Uống thuốc.

Thuốc.

----

Hứa Bối Đóa vui vẻ mong chờ được chuyển đến căn nhà mới mua, cô vừa ăn dưa hấu vừa bật điều hòa đọc tiểu thuyết, ngày mai chính thức chuyển đến.

Khi tỉnh giấc cô phát hiện mình không ở trong nhà thuê mà lại ở trong một căn phòng xa lạ.

>

Băng tuyết đã lui, trời giá rét đường trơn trượt.

Móng ngựa cứng ngắc dừng lại ngoài cửa Tiêu Phủ ở Kinh Thành, gió lạnh thổi qua, tiếng chuông gió vang lên đinh đang.

"Lâm Dư Dư, cô tỉnh lại đi."

"Thanh niên trí thức Lâm, mau tỉnh lại đi, cô không sao chứ?"

"Không được rồi, thanh niên trí thức Lâm té xỉu, mau sang bên Đại đội trưởng mượn xe bò đưa cô ấy lên trung tâm y tế trên trấn trên đi."

"Thật muốn c.h.ế.t mà! Mặt trời sắp lặn rồi mà đồ sao chổi kia vẫn chưa dậy, lão Lý, lúc trước chúng ta không nên nhận sao chổi này về!

Tháng bảy ở thành phố Tân An vừa khéo là mùa hè, không khí vào ngày thường giống như bị nướng lên, cuốn đến trên người đều là khô nóng.

Nhưng buổi chiều hôm đó vừa mới đổ một cơn mưa, hơi nóng đều bị mưa to cuốn đi, thời tiết lập tức mát mẻ hơn rất nhiều.