Truyện kiếm hiệp là một thể loại văn học tập trung vào cuộc phiêu lưu của các võ sĩ và những cuộc đấu trí, đấu võ giữa các nhân vật trong một thế giới võ hiệp. Thể loại này thường miêu tả và khám phá các cuộc hành trình, trận đấu, và cuộc sống của các võ sĩ, sát thủ, và những người có võ công cao cường. Truyện kiếm hiệp thường xoay quanh việc sử dụng kiếm và võ thuật để giải quyết xung đột và đạt được mục tiêu. Các nhân vật chính trong truyện thường có các kỹ năng võ thuật phi thường, khả năng chiến đấu siêu phàm và thường gắn liền với những nguyên tắc và giá trị của võ hiệp.

Thể loại truyện kiếm hiệp thường đặt trong bối cảnh Trung Hoa cổ đại hoặc thời kỳ võ hiệp, trong đó các võ sĩ đi qua các môn phái võ thuật, tham gia vào các cuộc chiến đấu, và khám phá bí mật của võ hiệp. Cốt truyện thường chứa đựng những âm mưu, thâm cung bí sử, tình yêu và sự truy đuổi công lý. Truyện kiếm hiệp tạo ra một thế giới võ hiệp tươi đẹp và huyền bí, nơi võ thuật và trí tuệ được tôn vinh. Nó khám phá các giá trị như lòng can đảm, tình đồng đội, và trí tuệ chiến thuật. Đồng thời, nó cũng thường tạo ra những cuộc đối đầu gay gắt, những trận chiến đầy kịch tính và các cuộc phiêu lưu mãn nhãn.

Thể loại truyện kiếm hiệp đã thu hút sự quan tâm đông đảo từ độc giả với những câu chuyện ly kỳ, hấp dẫn và đầy tính giải trí. Nó mang đến sự hứng thú cho những người quan tâm đến võ thuật, võ hiệp và thế giới võ sĩ. Thông qua các trận đấu võ thuật và sự phát triển của nhân vật chính, truyện kiếm hiệp cũng có thể truyền tải những thông điệp về lòng kiên nhẫn, sự rèn luyện và ý chí mạnh mẽ.

Những truyện cực kỳ hot trong thể loại đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Nhất Kiếm Độc Tôn, Tuyết Trung Hãn Đao Hành, Tướng Dạ hay Dưỡng Nữ Thành Phi.

Kế thừa dòng máu của cha, người đã từng la Truy Hồn Phán của hai giới Hắc Bạch, Tạ Vân Nhạc với đơn kiếm khuấy động giang hồ, truy tìm kẻ thù giết cha mẹ năm xưa. Con người nho nhã, tinh thông y đạo, lại hay tương trợ kẻ thế cô, chàng đã làm quần ma bạt vía.
Trời khuya. Trăng sáng lờ mờ! Bên đỉnh cao, một cây tùng già đứng trơ trơ giữa màn sương bạc, thỉnh thoảng lắc theo gió, thở hắt ra tíêng “xì xào” như cố sức phá tan cảnh vắng lặng hãi hùng của rừng sâu.
Cát vàng mênh mông... Gió thu lạnh lùng... Giữa bãi sa mạc mênh mông, bỗng có một bóng đen lướt nhanh qua như một làn tên xẹt. Bóng đen ấy nhắm thẳng một sườn núi phi vút tới.
Bầu trời trắng xóa bởi những bông tuyết phủ khắp nơi. Không gian như nhuốm toàn một màu trắng, một màu trắng tinh anh và thuần khiết chẳng một vết bẩn nào. Trong màu trắng đó là tiết trời giá buốt. Buốt đến tận xương tủy thì đúng hơn.
Kiếm đảm cầm tâm nói cùng ai, giang hồ phiêu bạc ba nữ hiệp. Trải bao năm tháng, hoa niên tựa làn khói. Xa xăm trời chiều lạnh, tịch mịch đường núi vắng. Bay đến tận chân trời, một mình tự về tổ. (Tự đề “giang hồ tam nữ hiệp”, theo điệu Bồ tát man)
Mở đầu Mặt trời Long Cương Quốc mỗi ngày đều từ sau núi Thanh Long nhô lên, tia sáng mặt trời đầu tiên tựa như một hài tử bướng bỉnh, đột ngột lộ ra khuôn mặt từ phía sau núi, nhìn quanh từng tấc đất của Long Cương Quốc.
Ðêm hôm đó thật tối đen, trăng sao bị mây che phủ. Ánh đèn trong phố đã tắt hết. Xung quanh tĩnh mịch đến rợn người.
Gió bấc thổi mạnh, tuyết rơi đầy trời Trên con đường cái quan từ Hà Bắc vào đất Lỗ, một thớt ngựa khỏe đang tung vó, tuyết trắng bay theo vó ngựa.
Gió thu hiu hiu thổi khiến mọi người cảm thấy dễ chịu. Ánh tà dương nghiêng nghiêng chiếu soi trên con đường đầy cát bụi một cách gượng gạo yếu đuối thê lương.