Dưới ánh đèn ám muội, những thanh niên trẻ tuổi đang nhảy nhót theo giai điệu nhạc nền, bọn họ tựa như đã thoát ra khỏi sự ràng buộc của hiện thực, đi vào cõi thần tiên đầy phóng túng.
[Mê ảnh huyên hiêu Tiêu Đường Dông Qua] Vụ án thứ nhất Tường vi bí ẩn 01. Ian mở to hai mắt, nhìn vài mảnh không gian hư vô trên đỉnh đầu, không phân rõ được phương hướng.
Bánh xe ngựa lọc cọc lăn tròn trên con đường đá bằng phẳng. Gió nhẹ nâng tấm màn che, lộ ra gương mặt đang cười ngây ngô của một đứa bé: “Mẹ ơi! Nhà ở đây đẹp quá!” Mộ Dung Nghi ngây ngẩn ngắm nhìn lên không trung: “Ngay cả trời cũng cao đến vậy!”.
Ngồi vắt vẻo trên lan can cao cao, hai chân đung đưa giữa không trung, ta ngơ ngác nhìn về mặt trời chiều xa xăm như lòng đỏ trứng vịt muối, ve sầu trên cây kêu tiếng thê lương đến tê tâm liệt phế, thật không hiểu sinh mệnh vốn ngắn ngủi của chúng sao lại cần gì một phút lóe sáng như vậy.
Người đàn ông mặc comple đen đang yên lặng ngồi trên sô pha, thứ rượu đỏ thẫm chậm rãi chuyển động theo độ cong của chiếc ly trên tay hắn. Đây là một buổi party sau hôn lễ.
Editor: Tranh Có một số việc Lâm Khả Tụng đập nát đầu mình cũng không tin nó sẽ xảy ra. Chẳng hạn như nước sông Trường Giang Hoàng Hà chảy ngược, sao chổi Halley đụng Trái Đất. Nhưng những thứ này cũng không sánh nổi Giang Thiên Phàm trước mắt.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Edit: Tiểu Hân Beta: Tiểu Hân
 “Triệu khiên tì chi Mộc lan hề, Tịch lãm châu chi túc mụ. Nhật nguyệt hốt kỳ bất yêm hề, Xuân dữ thu kỳ đại tư.”* ***Bài thơ này được trích từ bài thơ “ Ly tao” của Khuất Nguyên. Dịch thơ:
Mặt trời có chút gay gắt, thương lữ và các khách nhân lui tới vừa uống trà, vừa nhìn một thiếu niên mười bốn, mười lăm tuổi vẻ mặt đưa đám, ôm cây cột của quán trà không chịu buông tay.