Như bừng tỉnh từ cơn ác mộng, Từ Thiên Phán giật mình mở mắt, từ trên giường ngồi dậy, sốt ruột bắt lấy điện thoại di động bên gối. Nhìn màn hình hiển thị thời gian chưa đến 7 giờ, cô thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại thở dài nằm trở lại trên giường.
Truyện sủng là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện về tình yêu và sự chăm sóc ân cần. Thể loại này thường xoay quanh mối quan hệ tình cảm ấm áp, ngọt ngào và đầy sủng ái giữa các nhân vật chính. Truyện sủng thường mô tả những tình huống lãng mạn và những cử chỉ sủng nịnh từ một nhân vật chính đối với nhân vật khác. Các câu chuyện trong thể loại này thường tạo ra những cảm xúc tích cực và tạo động lực cho độc giả. Nhân vật chính thường là người chăm sóc, yêu thương và tạo ra một môi trường an lành và ấm áp cho nhân vật khác.
Truyện sủng mang đến cho người đọc cảm giác thoải mái, hạnh phúc và tràn đầy tình yêu. Nó tạo ra một không gian tưởng tượng lý tưởng và thường chứa đựng những giá trị như tình yêu, lòng trắc ẩn và sự quan tâm. Truyện sủng thường được xem như một thể loại giải trí, tạo ra một trạng thái tâm trạng tích cực cho người đọc. Nó tạo nên những câu chuyện lãng mạn và đáng yêu, mang đến sự an ủi và hy vọng về tình yêu và hạnh phúc trong cuộc sống.
Thể loại truyện sủng thường thu hút những người muốn tìm kiếm những câu chuyện đáng yêu, ấm áp và tình cảm. Nó mang đến một trạng thái tâm trạng thoải mái và làm dịu đi những căng thẳng trong cuộc sống hàng ngày. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại truyện sủng đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Tổng Tài Tại Thượng, Mối Tình Đầu Đòi Bao Nuôi, Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối hay Dưỡng Nữ Thành Phi.
"Bạch Thủy Kim, khi nào cậu mới nộp tiền trang phục? Hạn chót là 8 giờ sáng mai rồi đấy."
Đứng trong nhà vệ sinh với chiếc điện thoại trên tay, Bạch Thủy Kim nhìn tin nhắn mà bất lực lẫn lo lắng, cậu đưa tay gãi đầu rồi trả lời: "Nhất định mình sẽ nộp trước sáng mai."
Nguyện cả thế giới không bao giờ mất ngủ!
**
Mùa đông, gió lạnh căm căm, trời vẫn còn mưa lất phất.
Một cơn gió thổi qua, hôn lên da thịt, nổi lên gợn sóng, nhiệt độ cũng dần dần giảm xuống, lạnh đến mức run rẩy.
Vào cuối tháng 12, một bữa tiệc thời trang từ thiện nào đó đến như đã hẹn.
Kinh thành, 20 tháng Chạp, ngày lạnh nhất trong năm, tuyết trắng rơi đầy đường, nước đá đọng trên mái hiên, gió thổi lạnh thấu xương như cái bạt tai của ông trời.
Chẳng ai muốn ra ngoài trong cái thời tiết như vậy hết.
Tôi là một diễn viên vô danh hạng 18 trong giới giải trí, ra mắt đã hai năm nhưng mới chỉ đóng ba bộ phim truyền hình, toàn là vai phụ.
Không phải vì tôi không có ông lớn chống lưng, cũng không phải vì diễn xuất của tôi quá tệ, mà là vì tôi có một người bạn trai hay ghen.
Các thị nữ khéo léo, nhẹ nhàng mang theo những bông hoa tươi còn vương sắc xuân cắm vào bình hoa. Dẫn đầu là thị nữ lớn tuổi nhất, Laura, bà tiến gần mép giường công chúa với dáng vẻ điềm đạm, tà váy khẽ động theo từng bước chân.
Bắc Đô, tháng Ba.
Ánh mặt trời lác đác rơi, mang sắc vàng rực rỡ.
Ninh Hân ngồi ở hàng ghế sau của xe buýt, sát cửa sổ. Một tay cô giữ chặt chiếc ba lô vải bạc màu trên chân, tay kia kéo mở cửa sổ xe.
Làn gió nhẹ từ từ thổi vào, cô thoải mái nheo mắt tận hưởng.
Lúc Lý Diệp Tử ra khỏi nhà thím Ba, Lý Hoan lén chặn cô ở cửa.
Bấy giờ mặt trời vừa khuất núi, ráng chiều màu đỏ cam rọi xuống khiến toàn thân Lý Diệp Tử trông như một con búp bê sứ tinh xảo. Cô đá viên cuội dưới chân, hỏi Lý Hoan: “Sao không về nhà?”
“Có cớm tới nhà mình.”