Truyện sủng là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện về tình yêu và sự chăm sóc ân cần. Thể loại này thường xoay quanh mối quan hệ tình cảm ấm áp, ngọt ngào và đầy sủng ái giữa các nhân vật chính. Truyện sủng thường mô tả những tình huống lãng mạn và những cử chỉ sủng nịnh từ một nhân vật chính đối với nhân vật khác. Các câu chuyện trong thể loại này thường tạo ra những cảm xúc tích cực và tạo động lực cho độc giả. Nhân vật chính thường là người chăm sóc, yêu thương và tạo ra một môi trường an lành và ấm áp cho nhân vật khác.

Truyện sủng mang đến cho người đọc cảm giác thoải mái, hạnh phúc và tràn đầy tình yêu. Nó tạo ra một không gian tưởng tượng lý tưởng và thường chứa đựng những giá trị như tình yêu, lòng trắc ẩn và sự quan tâm. Truyện sủng thường được xem như một thể loại giải trí, tạo ra một trạng thái tâm trạng tích cực cho người đọc. Nó tạo nên những câu chuyện lãng mạn và đáng yêu, mang đến sự an ủi và hy vọng về tình yêu và hạnh phúc trong cuộc sống.

Thể loại truyện sủng thường thu hút những người muốn tìm kiếm những câu chuyện đáng yêu, ấm áp và tình cảm. Nó mang đến một trạng thái tâm trạng thoải mái và làm dịu đi những căng thẳng trong cuộc sống hàng ngày. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại truyện sủng đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như  Tổng Tài Tại Thượng, Mối Tình Đầu Đòi Bao Nuôi, Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối hay Dưỡng Nữ Thành Phi.

“Ngươi... ngươi... Diệu Nhân! Ngươi... ngươi...” Hắn ôm ngực, kinh hãi nhìn ta, mặt trắng bệch. Ta cầm bút, ngay ngắn viết một tờ thư hưu: “Nhà có tân nương ác ôn, bất hiếu phụ mẫu, bất thuận trượng phu, bất kính huynh tẩu.”
Khi màn đêm buông xuống, con phố ăn vặt cạnh tuyến đường chính ở thành phố C dần trở nên náo nhiệt, những nam nữ trẻ tuổi, đám côn đồ ngồi trên những chiếc bàn nhỏ ven đường nhậu nhẹt, phê pha.
Mạnh Trì ngẩng đầu nhìn bảng hiệu đèn neon, bên trên không có chữ chỉ có màu xanh nhạt hoa văn hai ly rượu chạm nhau, bốn năm giọt rượu từ miệng ly bắn lên. Vừa nhìn đã thấy đây không phải quán bar đàng hoàng, ngay cả tên cũng không có.
Trên đường Tây Hoàn có một thôn Thành Trung, gần đây cải tạo khu nhà ở, cần phá bỏ và dời đi nơi khác. Những hộ đóng đinh bên trong là Thiết Đầu Đà nổi tiếng - - mềm cứng không ăn, vô cùng ngoan cố.
.....Mộc gia..... Kai bước vào sảnh lớn của Mộc gia, gương mặt nghiêm nghị và điềm đạm. Cậu là vệ sĩ giỏi nhất của Mộc gia, cũng là người Mộc lão gia tin tưởng nhất. Kai: "Lão gia, ngày mai chúng ta sẽ có cuộc họp cổ đông lớn với Liên Minh"
Hoàng hôn vào thu có chút lạnh, gió cuốn lên lá rụng phát ra tiếng vang xào xạc, nhưng rất nhanh lại bị tiếng còi ô tô che giấu. Đầu hẻm tối tăm, một thân ảnh nho nhỏ gầy teo cuộn mình trong góc, ôm đầu gối bất động nhìn người đi đường cùng xe cộ lui tới.
Bệnh viện nhân dân An Huy. “Xin nhường cho xin nhường cho, xin nhường cho xin nhường cho!” Trần Bình ôm một bé gái đang bất tỉnh, chạy thẳng vào bệnh viện, lớn tiếng gọi: “Bác sĩ! Bác sĩ! Nhanh cứu con gái tôi!”
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên, Giang phong ngư hoả đối sầu miên. Cô Tô thành ngoại Hàn San tự, Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền.” [1] Tiếng ngâm thơ hòa với tiếng mái chèo khua nước ì oạp trong đêm khiến Vương Dao Dao giật mình thức giấc.