Truyện tiên hiệp còn gọi là truyện tu tiên hay truyện tu chân kể về quá trình tu luyện của nhân vật chính trải qua rất nhiều khó khăn và vất vả để tu luyện vì tư chất kém hơn so với người khác hoặc không có khả năng tu luyện nhưng nhờ một biến cố hay cơ duyên gặp được bảo vật nên quá trình tu luyện mới bắt đầu.

1. Cấp bậc trong truyện tiên hiệp:

+ Luyện khí: chia làm 9 bậc, đây là thời kỳ đầu của nhân vật chính khi bước chân vào thế giới tu tiên, thể chất mạnh hơn người thường một chút và có thể học một chút phép thuật cơ bản đây là cảnh giới thấp nhất trong giới tu tiên, có thể là đệ tử nội môn hoặc ngoại môn của môn phái.+ Trúc cơ: sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, điên phong - Khi đạt tới cảnh giới này coi như đã chạm tới cánh cửa tu chân chân chính đây cũng là một bước rất quan trọng vì đây là căn cơ để xây dựng bước tiến lâu dài trong tương lai. Khi đạt tới cảnh giới này có thể sử dụng phi kiếm để di chuyển và có tư cách để trở thành đệ tử nội môn hoặc trưởng lão trong môn phái.

+ Kim đan: Sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, điên phong - Khi đạt tới cảnh giới kim đan coi như đã là người tu tiên chân chính, dấu hiệu là linh khí được nén để tạo thành một viên nội đan ở đan điền. Được xưng hô là chân nhân và có thể được chọn là đệ tử thân truyền và có thể chọn núi để mở động phủ.

+ Nguyên anh: sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, điên phong - Khi tu luyện đến cảnh giới này gần như là trường sinh bất lão, dấu hiệu là kim đan đã nứt ra và chuyển hoá thành nguyên anh, dạng như bản thể của chính mình có khả năng xuất khiếu và chạy trốn khi bản thể gặp nguy hiểm. Nguyên anh có thể nhập vào một cơ thể khác tẩy xoá linh hồn để chiếm đoạt thân xác. Được xưng là chân quân hoặc lão tổ, có thể lập môn phái và thu nhận đồ đệ.

+ Phân thần: Sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, điên phong - Đặt tới cấp bậc này thần thức có thể chia thành nhiều phần và trở thành một cá thể độc lập. Phân thân dù có chết đi thì bản thể cũng chỉ bị ảnh hưởng nhẹ, nếu bản thể chết đi thì phân thân có thể tiếp tục tu luyện với tốc độ nhanh chóng để trở thành bản thể. Đây là cảnh giới cao tầng trong giới tu tiên thường là trưởng lão cấp cao của môn phái lớn.

+ Hợp thể: Sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, điên phong - Khi hợp nhất nguyên anh, thần thức, công lực thành một pháp tướng (dạng người khổng lồ) có uy lực cực lớn nhưng khi sử dụng hao tổn rất nhiều linh lực nên đây thường được coi là sát chiêu cuối cùng. Khi đạt tới cấp bậc này sẽ rất ít khi xuất hiện trừ khi xuất hiện bảo tàng quý hiếm.

+ Đại thừa: Sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, điên phong - Sức chiến đấu cao nhất của giới tu tiên có khả năng tìm hiểu được một phần quy tắc của thiên địa, sáng tạo ra không gian và bế quan trong thời gian rất lâu, chỉ xuất hiện khi môn phái đối mặt với nguy cơ diệt vong.

+ Độ kiếp: Tuỳ thuộc và sức mạnh hiện có và tội nghiệt sẽ phải chịu các cấp độ sét đánh khác nhau. Nếu trải qua được thì thiên đạo sẽ ban tặng ánh sáng công đức và cho lên tiên giới. Thời kỳ này nhân vật phải chuẩn bị rất nhiều bí kíp và vũ khí để đối phó với lôi kiếp.

2. Linh căn và thể chất khi tu tiên:

- Linh căn: Muốn tu tiên thì bắt buộc phải có linh căn thường được chia thành ngũ hành: kim, mộc, thuỷ, hoả, thổ. Ngoài ra còn có biến dị linh căn như: băng, lôi, ám...

- Thể chất: Nam thì thường có thể chất thiên về dương như: cửu dương chiến thể, hoả viêm thần thể... Nữ thì thiên về âm như: huyền âm linh thể, băng cơ linh thể... Nữ thường bị bắt về làm lô đỉnh giúp người khác tu luyện. Thể chất thì có thể do trời sinh hoặc ăn nhầm thiên tài địa bảo mà biến dị.

... Bên trong trung ương tiểu thế giới Chân Long, hơn mười vạn cường giả tập trung tại Chân Long thần thành. Trước kia, bọn họ là lão tổ c*̉a một phương, đứng trên đỉnh cao nhìn xuống chúng sinh, tự nhận là thần, không ai dám không nghe theo.
Vạn vật có linh, người có cơ duyên đều có thể thành tiên, có thể tiêu dao. Trong thiên địa có vô vàn sông núi, núi lớn hoặc đầm lầy có linh khí nồng đậm đều có tiên nhân đắc đạo khai tông lập phái, truyền thụ đạo quả trường sinh. Lại có núi lớn do đại yêu chiếm giữ tiềm tu đại đạo.
Ánh nắng chói mắt, khiến cho Phong Nhược có cảm giác buồn ngủ, gần đây hắn nhớ rất rõ mỗi sáng thích thú được yên tĩnh như thế, tựa lưng vào bức tường rắn chắc, mà xuất thần nhìn về không trung xa xăm, nơi có những ngọn núi cao cả vạn trượng trải dài liên miên không dứt, chẳng có nguyên nhân gì đ
"Khách quan! Mời vào trong!" "Khách quan! Đi thong thả!" "Vị khách quan này! Ngài muốn dùng cơm hay là muốn ở trọ vậy ah. . . . ."
Ban đêm trên cổ trạch, ánh nến lúc sáng lúc tối, âm phong như có như không. Trong đại sảnh có đặt một cái quan tài, vải trắng treo ngang, hiển nhiên nơi này đang diễn ra một hồi tang sự.
Dịch: Gia Ngọn núi này gọi là Thanh Hà, đường lên núi là một bậc thềm đá quanh co khúc khuỷu, trên thềm đá còn có chút rêu cỏ xanh biếc mang theo ẩm ý.
Quyển 1: Bắt đầu. Bóng tối bao trùm cả không gian rộng lớn 'Ầm..ầm..ầm..' Tiếng sét mạnh mẽ như xé toạt cả bầu trời, nương theo ánh sáng chớp lóe khung cảnh hoang tàn đầy máu tươi hiện ra.
Dịch giả : todryan "Bị ngã thành như vậy cũng thật đáng thương, mấy người kia ra tay cũng thật tàn nhẫn, một kẻ thư sinh yếu đuối như hắn làm sao mà chịu nổi?" "La đại thẩm, người như vậy thì thương hại làm gì? Chết sớm đi để sớm được siêu sinh."