Truyện cổ đại là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện xảy ra trong thời kỳ cổ đại, thường là thời kỳ lịch sử xa xưa hoặc thời kỳ trước công nghệ hiện đại. Thể loại này mang đến cho người đọc một cái nhìn về cuộc sống, văn hóa, xã hội và tư duy của một thời đại đã qua. Truyện cổ đại thường mô tả cuộc sống, tình yêu, gia đình, đấu tranh quyền lực và các giá trị truyền thống của thời kỳ cổ đại. Nó tái hiện các phong tục, truyền thống, văn hóa và trạng thái xã hội của một thời đại đã qua, đồng thời thể hiện cả những vấn đề về đạo đức, đấu tranh giai cấp và cuộc sống hàng ngày trong một bối cảnh cổ đại.

Truyện cổ đại có thể có đa dạng dạng truyện như tiểu thuyết, truyện ngắn, truyện tranh, và thậm chí cả kịch. Thể loại này thường chứa đựng yếu tố lãng mạn, phiêu lưu, hành động và cả sự thăng trầm của nhân vật chính trong cuộc sống cổ đại. Truyện cổ đại thu hút độc giả bằng cách mang đến một cái nhìn sâu sắc về một thời đại xa xưa và tạo ra sự tò mò và kỳ vọng về cuộc sống và những giá trị trong xã hội cổ đại. Nó cũng cho phép người đọc hiểu rõ hơn về lịch sử và truyền thống của một vùng đất hoặc quốc gia cụ thể.

Truyện cổ đại có thể mang lại cho người đọc sự lắng đọng, tưởng tượng và cảm nhận sự độc đáo của một thời kỳ đã qua. Nó là một hình thức giải trí phổ biến và là nguồn cảm hứng cho nghệ thuật, văn hóa và lịch sử. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại cổ đại đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối, Xà Vương Tuyển Hậu, Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương hay Đệ Nhất Nữ Phụ, Vương Gia Đứng Sang Một Bên.

Năm tuổi, một trận lửa lớn cắn nuốt hết nơi gọi là “ Nhà”. Khuôn mặt vốn nhỏ nhắn xinh đẹp giờ chỉ còn lại một khối máu thịt dữ tợn, bị ánh lửa chiếu rọi vào giống như ác ma đến từ địa ngục.
Trời muốn giao trách nhiệm lớn lao cho người, ắt phải rèn giũa ý chí, khổ luyện gân cốt*.
Đăng hỏa tỏa ánh sáng mờ ảo khắp căn phòng, trong đêm khuya vang lên tiếng chuyện trò khe khẽ. Đây là một thôn làng nhỏ, một tia sáng từ trong một ngôi nhà tranh đơn côi ánh ra, từ một ô cửa sổ chưa đóng hẳn, tiết ra ánh nến yếu ớt, cũng truyền ra thanh âm khe khẽ.
Vì cái gì? Vì cái gì! Vì cái gì Lăng Sương lại ở dưới thân trấn quốc công tam vương gia uyển chuyển hầu hạ? Y không phải thuộc về Tần Khiếu sao? Phần lớn thời gian bọn họ cách xa nhau, cho dù tịch mịch tương tư thành lệ, không phải bọn họ vẫn vĩnh viễn tin tưởng đối đối phương sao?
Núi Vân Vọng đứng cao ngất giữa không trung, màu xanh um tươi tốt tiếp nối mây trời, đưa mắt nhìn lại chỉ thấy hé lộ một góc, không rõ màu vốn có.
Trần Phương từ trong cơn đau đớn toàn thân lờ mờ tỉnh lại, đập vào mắt là trần nhà đúc gỗ và ngói cổ xa lạ, còn bản thân thì bị thương đau nhức khắp người được băng bó nằm trên chiếc giường tre mộc mạc.
Đã qua nửa đêm, trong doanh trại vẫn giữ vững không khí trang nghiêm như mọi khi, ngoại trừ binh lính vẫn tuần tra bên ngoài thì chung quanh đã hoàn toàn rơi vào sự yên tĩnh trống trải. Mà vào giờ khắc này, đèn đuốc ở chủ trướng vẫn còn sáng trưng.
Mở đầu Nàng đứng trên tường thành, một thanh kiếm dài lạnh lẽo gác ngang qua cổ nàng. Hắn vẫn nói nàng da trắng hơn tuyết, vô cùng mịn màng. Lúc này, cắt qua làn da nàng không phải là hơi thở nhàn nhạt của hắn, mà là thanh kiếm trong tay hắn.