Truyện cổ đại là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện xảy ra trong thời kỳ cổ đại, thường là thời kỳ lịch sử xa xưa hoặc thời kỳ trước công nghệ hiện đại. Thể loại này mang đến cho người đọc một cái nhìn về cuộc sống, văn hóa, xã hội và tư duy của một thời đại đã qua. Truyện cổ đại thường mô tả cuộc sống, tình yêu, gia đình, đấu tranh quyền lực và các giá trị truyền thống của thời kỳ cổ đại. Nó tái hiện các phong tục, truyền thống, văn hóa và trạng thái xã hội của một thời đại đã qua, đồng thời thể hiện cả những vấn đề về đạo đức, đấu tranh giai cấp và cuộc sống hàng ngày trong một bối cảnh cổ đại.

Truyện cổ đại có thể có đa dạng dạng truyện như tiểu thuyết, truyện ngắn, truyện tranh, và thậm chí cả kịch. Thể loại này thường chứa đựng yếu tố lãng mạn, phiêu lưu, hành động và cả sự thăng trầm của nhân vật chính trong cuộc sống cổ đại. Truyện cổ đại thu hút độc giả bằng cách mang đến một cái nhìn sâu sắc về một thời đại xa xưa và tạo ra sự tò mò và kỳ vọng về cuộc sống và những giá trị trong xã hội cổ đại. Nó cũng cho phép người đọc hiểu rõ hơn về lịch sử và truyền thống của một vùng đất hoặc quốc gia cụ thể.

Truyện cổ đại có thể mang lại cho người đọc sự lắng đọng, tưởng tượng và cảm nhận sự độc đáo của một thời kỳ đã qua. Nó là một hình thức giải trí phổ biến và là nguồn cảm hứng cho nghệ thuật, văn hóa và lịch sử. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại cổ đại đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối, Xà Vương Tuyển Hậu, Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương hay Đệ Nhất Nữ Phụ, Vương Gia Đứng Sang Một Bên.

Nhìn khắp Kinh thành, không có ai không biết, không có ai không hiểu hai nhà họ Tông, Hoàng Phủ, cho dù là người bên ngoài kinh thành, cũng khó đảm bảo không đối đại danh của bọn họ như sấm bên tai.
(*Trung tâm tuẫn chủ có ý là nô tài trung thành tuẫn táng theo chủ, có khi là phi tần.)
Biển mây mênh mông giữa làn sương trắng, núi non hùng vĩ uyển khúc liên miên thẳng đến Vân Thiên. Núi sâu thẫm một màu xanh cỏ lá, chính là nơi anh hùng hào kiệt sống an lành. Sơn cảnh bên trong ngọa hổ tàng long, danh môn lớp lớp xuất hiện.
Thục Quốc. Mười tám tháng Giêng năm Kỷ Mùi. Tiên đế băng hà. Muôn dân trăm họ, nhà nhà người người chịu tang ba tháng, không khí trong kinh thành bao trùm một màu tang thương, xót xa trước sự ra đi của Doãn Đế.
La gia thôn, thôn nổi danh nghèo đói trăm dặm xung quanh. Nhà La Lão Căn ở phía đông thôn càng là nhà nghèo có tiếng.
Ánh dương, trời xanh, mây trắng, đào. Trong Dao Tuyết trì tràn ngập hoa rơi. Thân thể nho nhỏ rúc vào ngực ta, ngủ say sưa. Ta nhéo nhéo cái mũi con bé, nhẹ nhàng hỏi: “Tiểu Tử, ngủ trong phòng không được sao?” Phụng Tử mở mắt, khóe miệng hơi nhếch lên, lắc đầu.
“Cha.” Bạch Hãn Triệt cước bộ có vẻ miễn cưỡng, cúi đầu bước đi thong thả vào nhà nội, phòng trong, một gã nam tử với mái tóc bạc trắng đang nằm ở tháp thượng nhắm mắt dưỡng thần. Nghe được tiếng kêu của Bạch Hãn Triệt, hắn mở to mắt, dung nhan tuấn mỹ không có vẻ gì là của một người già.
Tảng sáng, Hắc Mộc Nhai ẩn hiện dưới làn sương sớm, làm lầu các trong Nhật Nguyệt Thần giáo có vẻ mông lung, khán bất chân thiết [nhìn không rõ mọi vật, không phân biệt được đâu là ảo ảnh đâu là thực cảnh], tạo cho người nhìn một cảm giác thần bí.
Trên con đường ngập tràn ánh nắng tươi mát, một cô gái vừa chạy xe vừa hát véo von. Cô đẹp đến nỗi ai đi qua cũng phải ngước nhìn – Bạch Tử Linh vui vẻ đi đến chỗ hẹn với Thu Thủy. Bỗng... Rầm