Truyện cổ đại là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện xảy ra trong thời kỳ cổ đại, thường là thời kỳ lịch sử xa xưa hoặc thời kỳ trước công nghệ hiện đại. Thể loại này mang đến cho người đọc một cái nhìn về cuộc sống, văn hóa, xã hội và tư duy của một thời đại đã qua. Truyện cổ đại thường mô tả cuộc sống, tình yêu, gia đình, đấu tranh quyền lực và các giá trị truyền thống của thời kỳ cổ đại. Nó tái hiện các phong tục, truyền thống, văn hóa và trạng thái xã hội của một thời đại đã qua, đồng thời thể hiện cả những vấn đề về đạo đức, đấu tranh giai cấp và cuộc sống hàng ngày trong một bối cảnh cổ đại.

Truyện cổ đại có thể có đa dạng dạng truyện như tiểu thuyết, truyện ngắn, truyện tranh, và thậm chí cả kịch. Thể loại này thường chứa đựng yếu tố lãng mạn, phiêu lưu, hành động và cả sự thăng trầm của nhân vật chính trong cuộc sống cổ đại. Truyện cổ đại thu hút độc giả bằng cách mang đến một cái nhìn sâu sắc về một thời đại xa xưa và tạo ra sự tò mò và kỳ vọng về cuộc sống và những giá trị trong xã hội cổ đại. Nó cũng cho phép người đọc hiểu rõ hơn về lịch sử và truyền thống của một vùng đất hoặc quốc gia cụ thể.

Truyện cổ đại có thể mang lại cho người đọc sự lắng đọng, tưởng tượng và cảm nhận sự độc đáo của một thời kỳ đã qua. Nó là một hình thức giải trí phổ biến và là nguồn cảm hứng cho nghệ thuật, văn hóa và lịch sử. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại cổ đại đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối, Xà Vương Tuyển Hậu, Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương hay Đệ Nhất Nữ Phụ, Vương Gia Đứng Sang Một Bên.

Tháng Sáu, trời đỏ như thiêu, Tô Lưu Nguyệt nâng một quyển sách, ngồi nhàn nhã dưới tán cây hoè to giữa sân, ung dung thưởng thức trang sách cũ kỹ.
Ta bị bán tới Việt Phủ khi chưa đầy mười hai tuổi. Ngày đầu tiên vừa vào phủ ta đã gây ra đại họa. Ta trèo lên tường không đứng vững, nên bị ngã xuống, may mắn lại nhào vào người thiếu gia.
“A huynh, nương nằm im không nhúc nhích, có phải đã chết rồi không? Hu hu, muội không muốn, muội không muốn nương chết, Nhị Nha muốn có nương…” Thanh âm gì vậy? Ồn ào quá.
CHƯƠNG 1 «Thiếu niên nhà ai bị thương.» . Choàng mắt bật tỉnh, Dung Lạc phát hiện mình đang ngủ trên một chiếc giường, sắc trời bên ngoài hôn ám, có lẽ đã là hoàng hôn, trong phòng phiêu tán một mùi thuốc đạm nhạt.
Khi Từ Tĩnh tỉnh lại, nàng phát hiện mình đang nằm trong một gian phòng cổ kính, tuy nhiên cách bài trí lại đơn sơ mộc mạc. Trong không khí thoang thoảng hương liệu thuốc bắc nồng đậm. Nàng khẽ giật mình, thoáng nghĩ rằng mình vẫn chưa tỉnh hẳn.
Tô A Ly, nam, mười bảy tuổi. Một thân nhu hòa, khuôn mặt đáng yêu, nhưng thật ra là truyền nhân võ đạo thế gia hàng thật giá thật. Mặc kệ là Hàng Long Thập Bát Chưởng, hay là phật sơn vô ảnh cước, tín thủ niêm lại, bất tại thoại hạ.
Dãy núi xanh biếc trải dài bất tận, thung lũng tĩnh lặng, một đầm nước sâu lấp lánh dưới ánh mặt trời, không thể đo được đáy. Mặt nước yên ả bỗng xao động, một người đột ngột trồi lên, khiến chú nai con đang cúi đầu uống nước gần đó hoảng sợ bỏ chạy tán loạn.
Trước mắt Phùng Tranh là một mảnh hắc ám, tựa như linh hồn thoát ly khỏi xác phàm, phiêu lãng giữa màn sương mờ ảo, không thể chạm tới chút chân thực nào. Trong lòng nàng dâng lên từng tia nghi hoặc: nàng lờ mờ nhớ rằng mình đã chết, giờ đây là chuyện gì vậy?
Một ngày trước khi Tần Bách lên ngôi, bạch nguyệt quang của hắn quay trở về.   Ngày hôm sau, không nói một lời, hắn liền phong Sở Huỳnh làm Hoàng hậu ngay trước mặt văn võ bá quan, đè bẹp mặt mũi của nhà họ Vân chúng ta xuống đất mà chà đạp.