Truyện cổ đại là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện xảy ra trong thời kỳ cổ đại, thường là thời kỳ lịch sử xa xưa hoặc thời kỳ trước công nghệ hiện đại. Thể loại này mang đến cho người đọc một cái nhìn về cuộc sống, văn hóa, xã hội và tư duy của một thời đại đã qua. Truyện cổ đại thường mô tả cuộc sống, tình yêu, gia đình, đấu tranh quyền lực và các giá trị truyền thống của thời kỳ cổ đại. Nó tái hiện các phong tục, truyền thống, văn hóa và trạng thái xã hội của một thời đại đã qua, đồng thời thể hiện cả những vấn đề về đạo đức, đấu tranh giai cấp và cuộc sống hàng ngày trong một bối cảnh cổ đại.

Truyện cổ đại có thể có đa dạng dạng truyện như tiểu thuyết, truyện ngắn, truyện tranh, và thậm chí cả kịch. Thể loại này thường chứa đựng yếu tố lãng mạn, phiêu lưu, hành động và cả sự thăng trầm của nhân vật chính trong cuộc sống cổ đại. Truyện cổ đại thu hút độc giả bằng cách mang đến một cái nhìn sâu sắc về một thời đại xa xưa và tạo ra sự tò mò và kỳ vọng về cuộc sống và những giá trị trong xã hội cổ đại. Nó cũng cho phép người đọc hiểu rõ hơn về lịch sử và truyền thống của một vùng đất hoặc quốc gia cụ thể.

Truyện cổ đại có thể mang lại cho người đọc sự lắng đọng, tưởng tượng và cảm nhận sự độc đáo của một thời kỳ đã qua. Nó là một hình thức giải trí phổ biến và là nguồn cảm hứng cho nghệ thuật, văn hóa và lịch sử. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại cổ đại đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối, Xà Vương Tuyển Hậu, Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương hay Đệ Nhất Nữ Phụ, Vương Gia Đứng Sang Một Bên.

Màn sương trắng xóa nhẹ nhàng vây lên mảng rừng trúc, vài giọt nước óng ánh đọng trên lá tựa hồ như những mảnh pha lê lục lấp lánh. Khung cảnh nên thơ bỗng chốc bị gián đoạn bởi hàng ngàn ngọn đuốc đỏ rực. “Vụt” dường như có âm thanh lạ vừa xuất hiện.
Chỉ cần ai lăn lộn ở trên giang hồ liền đều biết.
Biên tập: Mặc Nhiên ——————————————- Trong chốn thiên lao âm u ẩm ướt truyền đến một chuỗi tiếng xiềng xích trầm nặng, sau đó một cửa phòng giam mở ra. “Hoàng huynh, biệt lai vô dạng.” (một cách chào với người xa cách lâu ngày mới gặp lại)
Mưa lớn quá! Tựa như ùa tới từ bốn phương tám hướng, nhấn chìm cả một thành Trường An. Tia chớp xẹt bén qua kèm theo tiếng sấm đùng đoàng, từng đòn từng đòn giáng vào cung điện lầu các. Lý Thuần Nhất cảm thấy mặt đất dường như đang chao đảo. 
Hoàng cung Đông Quốc... An Bình Cung, là tẩm cung của An Quý Phi. - Aaaaaa...
"Rốt cục cũng đã tới rồi, ngồi xe lửa quả thật là làm cho toàn thân đau rã rời mà." Sau khi ra đến bên ngoài nhà ga Khai Phong của tỉnh Hà Nam, tôi hung hăng vặn thắt lưng mấy cái, sau đó khoác ba lô trên vai, lẩm bẩm "Trước tiên vẫn phải đi tìm một khách sạn tốt để cất hành lý, sau đó nghỉ ngơi
Edit: Kogi Tháng ba đầu xuân, mưa phùn rơi suốt một đêm, hôm sau, cây hợp hoan trên núi Vân Lưu liền nở hoa, mấy khóm hoa hồng nhạt tụ lại thành cụm, đẹp vô cùng.
Thành thị vốn xa hoa náo nhiệt đèn sáng trăng thanh gió ríu rít từng đoạn trên đỉnh núi treo leo tiếng chạy không ngừng hai nữ nhân cấm đầu chạy mãi tới vách núi treo leo thì đứng lại quét mắt lạnh lùng người phía sao. "Ai nha Tỷ sao lại thành như vậy đáng thương nga"
“Trời đêm nay thật nhiều sao, phải không?” “Ân…rất nhiều.” “Vậy tên Tề Gia Nghĩa kia đích thị cũng là đồ vô lại, phải không?” “Hả…” “Hanh!” ( ~ Hừ!) Bonus dịch nhảm: “ Bầu trời nhiều sao hén?”