Truyện ngôn tình là một thể loại văn học tập trung vào tình yêu và mối quan hệ tình cảm giữa các nhân vật. Thường được viết theo phong cách lãng mạn, truyện ngôn tình thu hút độc giả bằng những câu chuyện tình cảm đầy cảm động và tình huống gây cấn. Truyện ngôn tình có thể khám phá nhiều loại tình yêu, từ tình yêu đầu đời, tình yêu trẻ thơ, cho đến tình yêu trưởng thành. Thường xoay quanh những nhân vật chính mạnh mẽ, đa chiều, có tính cách đặc trưng và đối mặt với những thử thách và khó khăn trong cuộc sống và tình yêu.

Các tác phẩm ngôn tình thường có cốt truyện tinh tế và phức tạp, với sự phát triển nhân vật rõ ràng và diễn biến câu chuyện hấp dẫn. Những yếu tố như lãng mạn, đau khổ, hy vọng, sự đồng cảm và lòng trung thành thường được khắc họa một cách tinh tế và sâu sắc. Truyện ngôn tình thường được viết với ngôn ngữ dễ hiểu, mượt mà và hình ảnh tươi sáng. Nó mang đến trải nghiệm đọc thú vị và cảm xúc sâu sắc cho độc giả, giúp họ cảm nhận và tương tác với những tình huống và cảm xúc của nhân vật.

Truyện ngôn tình là một thể loại văn học phổ biến trên toàn thế giới, với nhiều tác giả và tác phẩm nổi tiếng. Nó là sự lựa chọn yêu thích của rất nhiều độc giả, đặc biệt là những người quan tâm đến tình yêu và tình cảm trong cuộc sống. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại ngôn tình đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Cùng Ta Qua Từng Thế Giới, Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình, Cưới Trước Yêu Sau - Mộng Tiêu Nhị hay Khó Dỗ Dành.

Hình như lần này là lần thứ....21 hay sao ấy nhỉ. Cũng tại ông ta cả thôi. Công nhận ông ta buồn cười thiệt, đã đuổi người ta giờ lại tìm về. Hứ, đây không thèm về nhá. Không có ông ta, mình cũng sống tốt chứ bộ, cũng bik kiếm tiền chứ bộ, cũng học giỏi chứ bộ. Cho ông ta hối hận, nhật kí nhỉ?
Những lúc rảnh rỗi Kỳ Vân chỉ thích đem đống đồ ăn vặt trốn trong phòng đọc ngôn tình mà thôi. Kì thực cô là người sống tình cảm, thích ở một mình luyện phim đọc truyện hơn là mua sắm.
Lê Khí chính là nhân vật nam phụ phản diện trong cuốn tiểu thuyết [Cùng ảnh đế yêu đương mỗi ngày]. Cậu lớn lên trong một hoàn cảnh khắc nghiệt, từ nhỏ đến lớn không có nửa điểm ấm áp.
Đẩy cửa ra, trong phòng chỉ có một vị thầy giáo trẻ tuổi mang kính mắt viền vàng đang dựa vào bàn làm việc. Diệp Huyên nhẹ nhàng đi tới ghế dựa ngồi xuống: “Cố lão sư, tuân sau sẽ tổ chức cuộc thi,em không biết nên làm thế nào, mong thầy chỉ điểm cho em một chút.”
Biết Giang gia tính kế anh nên cô tự biết xấu hổ, sau khi hôn lễ kết thúc liền thay quần áo của mình rời đi, cô nhớ rõ đã vào một khách sạn nghỉ ngơi. Nhưng sáng hôm sau tỉnh dậy, lại thấy mình đang cùng anh nằm trên giường cưới.
Cô không thể kiềm chế được nữa, ôm lấy cổ mẹ mình. Hai hàng nước mắt chảy dài. Bà nhẹ nhàng đẩy cô ra rồi nhét vào trong tay cô vật gì đó.
“Em cười thôi cũng sai sao?”“Cô nghĩ xem, tôi không thích phụ nữ mà lúc cô cười vẫn cảm thấy rất xinh đẹp.” Anh ta nghiêm túc nói, “Có trời mới biết anh ta và vợ anh ta hiểu nụ cười của cô như thế nào.”
Khương Từ ngẩn ra, sau khi nghe Tiêu Hoạ nói xong cả người như lạc vàosương mù, mờ mịt hỏi: “Cái gì?”“Cậu xem đi!”Tiêu Họa nhảy xuống giường, không kịp đeo dép lê, mang điện thoại di động qua cho cô.
Trương Mạn gật đầu, cầm túi xách đứng ở đầu cầu thang, nhìn anh ta hai bước thành một đi lên cầu thang, trong lòng thở dài.