Truyện ngôn tình là một thể loại văn học tập trung vào tình yêu và mối quan hệ tình cảm giữa các nhân vật. Thường được viết theo phong cách lãng mạn, truyện ngôn tình thu hút độc giả bằng những câu chuyện tình cảm đầy cảm động và tình huống gây cấn. Truyện ngôn tình có thể khám phá nhiều loại tình yêu, từ tình yêu đầu đời, tình yêu trẻ thơ, cho đến tình yêu trưởng thành. Thường xoay quanh những nhân vật chính mạnh mẽ, đa chiều, có tính cách đặc trưng và đối mặt với những thử thách và khó khăn trong cuộc sống và tình yêu.

Các tác phẩm ngôn tình thường có cốt truyện tinh tế và phức tạp, với sự phát triển nhân vật rõ ràng và diễn biến câu chuyện hấp dẫn. Những yếu tố như lãng mạn, đau khổ, hy vọng, sự đồng cảm và lòng trung thành thường được khắc họa một cách tinh tế và sâu sắc. Truyện ngôn tình thường được viết với ngôn ngữ dễ hiểu, mượt mà và hình ảnh tươi sáng. Nó mang đến trải nghiệm đọc thú vị và cảm xúc sâu sắc cho độc giả, giúp họ cảm nhận và tương tác với những tình huống và cảm xúc của nhân vật.

Truyện ngôn tình là một thể loại văn học phổ biến trên toàn thế giới, với nhiều tác giả và tác phẩm nổi tiếng. Nó là sự lựa chọn yêu thích của rất nhiều độc giả, đặc biệt là những người quan tâm đến tình yêu và tình cảm trong cuộc sống. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại ngôn tình đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Cùng Ta Qua Từng Thế Giới, Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình, Cưới Trước Yêu Sau - Mộng Tiêu Nhị hay Khó Dỗ Dành.

Khương Nhan và Phù Ly, ai cũng không ngờ đến, lần đầu tiên gặp gỡ của hai người lại không đẹp như thế. 

...

Mùa xuân năm Hoằng Xương thứ mười bốn, phủ Ứng Thiên, Quốc Tử Giám dưới chân núi Kê Kê.

Ta mất vào tháng giêng năm Trường Phong, một mùa tuyết rơi như lông ngỗng phủ trắng mặt băng.

Tuyết rơi ba ngày liền, cuối cùng cũng đến lúc trời quang mây tạnh, ánh sáng lấp lánh, sương tuyết tan dần.

Vào buổi chiều ấm áp hiếm hoi này, ta đến bên bờ hồ dưới bóng cây.

Dịch: Anh Đào.

Beta: HP. 

Gió thổi, lá cây hoa hòe rì rào, rơi một lớp xuống kính chắn gió phía trước.

Tang Lê nằm mơ.

Trong mơ, cô quay về ngày tang lễ của mẹ.

Mưa dầm liên miên, mây đen âm u bao phủ đầy trời, không lọt vào chút ánh sáng, gió lạnh thổi qua, như kim đâm vào người.

Cô che ô, đứng ngoài cửa nhà cũ.

Sau cửa, mợ đang cãi nhau kịch liệt với cậu.

Lúc Lư Mễ thức dậy, trời vẫn chưa sáng.

Quán ăn ở trước cổng khu dân cư mở cửa rất sớm, cơn gió vô hình mang theo mùi hương của bánh quẩy giòn xốp truyền qua cửa sổ xông vào mũi cô. Sáng sớm có mấy ông bà cụ đi dạo, có thể loáng thoáng nghe được tiếng họ chào hỏi nhau.

Lúc mới có ý thức, Ôn Chỉ Văn cảm thấy chân tay mềm như bông, ngay cả nhấc tay lên cũng không có sức lực, khó chịu giống như cả người bị rót chì vậy.

Cô rất ít khi có cảm giác như vậy.

Ấn tượng duy nhất chắc là đã từng cảm nhận được ở trong mộng.

Trong đêm hè, cơn mưa lớn bắt đầu tạnh.

Bầu trời đêm giống như một vũng nước mực đậm đặc không thể hòa tan được, sau cơn mưa lớn ngay cả vầng trăng sáng thường ngày cũng ẩn mình trong mây.

"An tiểu thư, cô có chắc muốn hủy bỏ mọi thông tin cá nhân của mình không? Sau khi hủy, cô sẽ hoàn toàn biến mất, không ai có thể tìm thấy cô."

An Dĩ Hạ im lặng trong chốc lát, sau đó kiên quyết gật đầu.

"Ừm, tôi muốn mọi người đều không thể tìm thấy tôi."