Mẫu phi thậm chí còn không được an táng trong hoàng lăng.
Người bị chôn ở một ngọn núi hoang vu tại Giang Nam.
Không bia mộ, không bóng cây.
Chỉ có một gò đất nhỏ làm dấu.
Truyện ngôn tình là một thể loại văn học tập trung vào tình yêu và mối quan hệ tình cảm giữa các nhân vật. Thường được viết theo phong cách lãng mạn, truyện ngôn tình thu hút độc giả bằng những câu chuyện tình cảm đầy cảm động và tình huống gây cấn. Truyện ngôn tình có thể khám phá nhiều loại tình yêu, từ tình yêu đầu đời, tình yêu trẻ thơ, cho đến tình yêu trưởng thành. Thường xoay quanh những nhân vật chính mạnh mẽ, đa chiều, có tính cách đặc trưng và đối mặt với những thử thách và khó khăn trong cuộc sống và tình yêu.
Các tác phẩm ngôn tình thường có cốt truyện tinh tế và phức tạp, với sự phát triển nhân vật rõ ràng và diễn biến câu chuyện hấp dẫn. Những yếu tố như lãng mạn, đau khổ, hy vọng, sự đồng cảm và lòng trung thành thường được khắc họa một cách tinh tế và sâu sắc. Truyện ngôn tình thường được viết với ngôn ngữ dễ hiểu, mượt mà và hình ảnh tươi sáng. Nó mang đến trải nghiệm đọc thú vị và cảm xúc sâu sắc cho độc giả, giúp họ cảm nhận và tương tác với những tình huống và cảm xúc của nhân vật.
Truyện ngôn tình là một thể loại văn học phổ biến trên toàn thế giới, với nhiều tác giả và tác phẩm nổi tiếng. Nó là sự lựa chọn yêu thích của rất nhiều độc giả, đặc biệt là những người quan tâm đến tình yêu và tình cảm trong cuộc sống. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại ngôn tình đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Cùng Ta Qua Từng Thế Giới, Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình, Cưới Trước Yêu Sau - Mộng Tiêu Nhị hay Khó Dỗ Dành.
Mẫu phi thậm chí còn không được an táng trong hoàng lăng.
Người bị chôn ở một ngọn núi hoang vu tại Giang Nam.
Không bia mộ, không bóng cây.
Chỉ có một gò đất nhỏ làm dấu.
Ta ngồi dưới gốc cây lựu đáng giá ngàn vàng, lặng lẽ nhìn Mạnh Lương Châu với ánh mắt kiên định.
"Thái tử điện hạ thực sự muốn từ hôn? Chỉ vì tì nữ đó?"
Hắn trừng mắt giận dữ nhìn ta: "Cô đã nói rồi, nàng là nữ sử, biết chữ hiểu lễ, không phải tì nữ."
"Ồ."
Cha của Trần Sùng Lễ là Thái Thú Hoài Châu, thuở nhỏ chúng ta từng là hàng xóm.
Hắn khi còn nhỏ vốn lạnh lùng, ít nói.
Muội muội Trì Uyển của ta thì lại hoạt bát, lanh lợi như một chú sơn ca, thường bay quanh hắn, đôi khi còn làm hắn bật cười.
“Tiểu Mãn, Tiểu Mãn.”
Hầu hết trẻ con ở ngõ Vĩnh Thanh đều có cùng độ tuổi. Trong khi những đứa trẻ khác đã có thể chạy nhảy và rủ bạn bè chơi trốn tìm sau bữa tối thì Tiểu Mãn luôn ôm một chiếc bát sứt mẻ có in hình hoa sen ngồi trên bậc thềm bê tông trước nhà.
Trước khi xuất giá, trưởng tỷ có tất cả mọi thứ, là đối tượng mà các tỷ muội khuê các khác phải ngưỡng mộ.
Tỷ ấy có cha.
Cha của chúng ta là Thủ phụ nội các, là trọng thần của Hoàng thượng, người thường xuyên ra vào điện Văn Hoa, điện Võ Anh.
Tỷ ấy có huynh trưởng.
[Kể từ khi bắt đầu nền văn minh, búp bê đã được trẻ em yêu thích và được các nhà sưu tập trân trọng.
Nó cũng được sử dụng trong các nghi lễ tôn giáo như một cầu nối giữa thiện và ác.]
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trước khi biết anh ấy là bạn của anh trai tôi, tôi đã lướt thấy video của anh cảnh sát tên là Tạ Lễ trên một nền tảng video ngắn.
Để kiếm điểm, bạn cùng phòng kéo tôi đi nghe giảng khắp nơi.
Trong vòng ba giờ, năm giáo sư luân phiên lên sân khấu diễn thuyết.
Tôi yên lặng ngồi phía dưới, tê cả mông.
Khi vị giáo sư thứ sáu lên sân khấu, dưới sân khấu đột nhiên bắt đầu hét lên.