Truyện đô thị là một thể loại văn học tập trung vào cuộc sống và xã hội hiện đại trong các thành phố. Thể loại này thường khám phá và mô tả cuộc sống của nhân vật chính trong môi trường đô thị, với các yếu tố như tình yêu, gia đình, công việc, bạn bè và những thách thức đặt ra bởi cuộc sống hiện đại. Truyện đô thị thường tập trung vào các nhân vật sống trong thành phố và gặp phải những vấn đề và mâu thuẫn của xã hội đô thị. Nó có thể đề cập đến các vấn đề như cuộc sống vội vã, áp lực công việc, khủng hoảng tình cảm, xung đột gia đình và đấu tranh để tìm kiếm ý nghĩa trong cuộc sống.

Cốt truyện của truyện đô thị thường xoay quanh cuộc sống hàng ngày của nhân vật chính và những mối quan hệ của họ với những người xung quanh. Nó có thể mô tả cuộc sống trong khu phố, nơi làm việc, trường học, và các địa điểm đô thị khác, tạo ra một bức tranh chân thực về cuộc sống thành thị. Truyện đô thị thường mang đến những câu chuyện gần gũi và đời thường, nắm bắt được tâm lý và trăn trở của con người trong môi trường đô thị. Nó có thể đề cập đến các vấn đề xã hội, như đấu tranh giai cấp, bất công xã hội, quyền lực và sự bất an trong thành phố.

Thể loại truyện đô thị có thể mang đến những thông điệp về tình yêu, lòng tin, ý chí và khả năng vượt qua khó khăn trong cuộc sống thành thị. Nó tạo ra sự đồng cảm và kết nối với độc giả, khi nó phản ánh và mô phỏng các trạng thái tâm trí và tình cảm của con người trong môi trường đô thị. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại ô thị đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Trêu Chọc Hôn Nhân, Thiếu Chủ Bí Mật, Thiên Đạo Hệ Thống hay Tình Yêu Và Tội Ác.

Thời Sênh là một tác giả chuyên đào hố không lấp, “thái giám”* vô số, là loại tác giả mẹ kế chuyên bức hại nam nữ chính điển hình, trong một ngày nắng ấm, mặt trời lên cao rực rỡ, cuối cùng đã hiểu ra một đạo lý… Đào hố không lấp, sẽ gặp báo ứng.
Không phải nói cùng vị quân tẩu cùng Lâm Kiến Quốc trở về ném hai “quả bom” sao, một cái là di ngôn của Trần Ái Trạch, một cái khác thì lại có liên quan đến thân thế của Dương Dương.Thân thế của Dương Dương hình như có vấn đề, hình như thằng bé không phải con của Lâm Kiến Quốc, hơn nữa Trần Ái Tr
Lần đầu tiên Lâm Duật Ngôn đến nơi như thế này. Trong hành lang chật hẹp chất đống các loại đồ lặt vặt, trên mặt tường ố vàng dính vấy mỡ rất dày, bề mặt tường bị ẩm, từng mảng rũ xuống, sắp rơi nhưng không rơi.
“Quả Quả, tết năm nay… Con về nhà một chuyến đi.” Thanh âm của người mẹ hơi khàn khàn, mang chút mệt mỏi. “Giọng mẹ sao thế? Mẹ bị cảm à?” Gầy béo trong phòng đang cầm gối đánh nhau, sợi bông bay tứ tung chạm vào chóp mũi Ân Quả hơi ngứa ngứa.
Thời tiết ở phía Nam vẫn luôn có chút nóng so với nhiệt độ cả nước. Đặc biệt là thành phố S. Mùa Xuân bao cây lá đâm chồi xanh mơn mởn, nhưng dường như cũng không thể làm dịu đi cái nóng cuối mùa của nơi này.
Lúc Nhất Dao hoàn thành công việc và giao ca còn lại cho người khác, Phùng Tiêu ở bên dưới đã say tí bỉ. Nhạc trong quán bar xập xình, ánh đèn xanh đỏ nhảy nhót không ngừng, người và người chìm đắm trong thế giới riêng.
Cuối tháng tám, giữa mùa hè nóng bức, Ninh thành đột nhiên nổi một trận mưa to kéo dài nhiều ngày. "Mẹ, sao nó vẫn chưa tỉnh lại?" "Đừng nóng vội, hôm nay là ngày cuối cùng nó ở đây, con phải ráng nhịn, đừng để có việc ngoài ý muốn xảy ra, Lục gia muốn người."
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.