Truyện cung đấu là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện về tranh đấu quyền lực và âm mưu trong triều đình. Thể loại này thường xoay quanh cuộc sống và cuộc chiến giành quyền lực giữa các phi tần, hoàng hậu, hoàng thượng và các cung nữ trong triều đình. Truyện cung đấu thường mô tả những mưu mô, âm mưu và sự cạnh tranh gay gắt trong cung đình, nơi mà các nhân vật chính phải chiến đấu để bảo vệ bản thân, gia đình và quyền lợi. Các câu chuyện trong thể loại này thường chứa đựng những yếu tố như tình yêu, lòng đố kỵ, sự phản bội và quyết định khó khăn của các nhân vật.

Truyện cung đấu tạo ra một không gian rộng lớn và phức tạp trong triều đình, nơi mà những âm mưu và cuộc chiến quyền lực diễn ra. Thể loại này thường khám phá các khía cạnh về tâm lý con người, lòng tham vọng và cảnh giác trong một môi trường đầy rủi ro. Truyện cung đấu thu hút độc giả bằng việc tái hiện một phần của lịch sử và văn hóa triều đình, cung cấp một cái nhìn sâu sắc về các quy tắc xã hội, quyền lực và tình yêu trong một môi trường khắc nghiệt. Nó tạo ra sự kịch tính, căng thẳng và sự háo hức khi người đọc theo dõi những tình tiết phức tạp và những cuộc đấu tranh giành quyền lực.

Truyện cung đấu mang đến những cảm xúc như sự kích thích, sự bất ngờ và sự thách thức. Nó thường phản ánh những khía cạnh xã hội và tâm lý phức tạp của con người trong môi trường đầy cạnh tranh và đen tối. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại cung đấu đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Bệnh Bệ Hạ Cũng Không Nhẹ, Thệ Bất Vi Phi, Đông Cung hay Tiến Công Sủng Phi.

01   “Ăn ăn ăn! Ngươi còn ăn nữa à!”   Ta ngơ ngác ngẩng đầu lên.   Nửa miếng bánh đậu xanh còn đang ngậm trong miệng khiến hai má ta phồng lên, chỉ có thể chớp mắt ra hiệu rằng ta đã nghe thấy.  
Thị nữ của ta, Hạ Trúc, vốn là kẻ xuyên thế mà đến. Vài hôm trước, nàng chịu một trận trượng hình. Sau cơn hôn mê, thần hồn trong thể xác kia đã đổi chủ. Cớ sao ta tường tỏ được ư? Là bởi trước nàng, ta từng hạ lệnh ban tử một nữ tử xuyên thế khác.
Trong linh đường quạnh quẽ, một thiếu niên mặc áo tang trang nghiêm quỳ trước cỗ quan tài màu đen. Đêm khuya tĩnh mịch, gió lạnh cuối thu thổi từng đợt sương mờ vào linh đường, nhưng thiếu niên vẫn quỳ thẳng lưng, không hề buồn ngủ hay tỏ ra uể oải.
01   Trên vách đá Thanh Phong.    Khi nhận ra mình trọng sinh, tảng đá dưới chân ta đã sớm rời ra.    Khoảnh khắc rơi xuống vực, Lâm Khoát Chi nhào đến định kéo ta lại, nhưng ta đã thẳng chân đá hắn văng ra xa.   
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một tháng trước, sư công (sư phụ của sư phụ) còn đang nắm tay nàng, khóc bù lu bù loa lo nàng không gả được ra ngoài. Một tháng sau, nàng an vị trên kiệu hoa, lắc lư đến nhà phu quân.
Mùng bốn tháng Chạp, phủ Trấn Viễn Hầu. Vân Kiểu quỳ xuống trước mặt tân Thế tử phi Tề Uyển Hề. Giọng nàng nhẹ nhàng nhưng kiên định: “Thế tử phi, nô tỳ muốn tự chuộc thân, từ nay vĩnh viễn rời khỏi Hầu phủ, mong người thành toàn.”
“Thôi thì, ta đây xin gả.” Khi lời này vừa thốt ra, lòng ta bỗng nhẹ nhàng lạ thường, chẳng có gì to tát cả, đây chẳng phải cũng là phúc phận của ta sao? 1