Truyện cung đấu là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện về tranh đấu quyền lực và âm mưu trong triều đình. Thể loại này thường xoay quanh cuộc sống và cuộc chiến giành quyền lực giữa các phi tần, hoàng hậu, hoàng thượng và các cung nữ trong triều đình. Truyện cung đấu thường mô tả những mưu mô, âm mưu và sự cạnh tranh gay gắt trong cung đình, nơi mà các nhân vật chính phải chiến đấu để bảo vệ bản thân, gia đình và quyền lợi. Các câu chuyện trong thể loại này thường chứa đựng những yếu tố như tình yêu, lòng đố kỵ, sự phản bội và quyết định khó khăn của các nhân vật.

Truyện cung đấu tạo ra một không gian rộng lớn và phức tạp trong triều đình, nơi mà những âm mưu và cuộc chiến quyền lực diễn ra. Thể loại này thường khám phá các khía cạnh về tâm lý con người, lòng tham vọng và cảnh giác trong một môi trường đầy rủi ro. Truyện cung đấu thu hút độc giả bằng việc tái hiện một phần của lịch sử và văn hóa triều đình, cung cấp một cái nhìn sâu sắc về các quy tắc xã hội, quyền lực và tình yêu trong một môi trường khắc nghiệt. Nó tạo ra sự kịch tính, căng thẳng và sự háo hức khi người đọc theo dõi những tình tiết phức tạp và những cuộc đấu tranh giành quyền lực.

Truyện cung đấu mang đến những cảm xúc như sự kích thích, sự bất ngờ và sự thách thức. Nó thường phản ánh những khía cạnh xã hội và tâm lý phức tạp của con người trong môi trường đầy cạnh tranh và đen tối. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại cung đấu đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Bệnh Bệ Hạ Cũng Không Nhẹ, Thệ Bất Vi Phi, Đông Cung hay Tiến Công Sủng Phi.

Triệu Khương Lan bị đánh thức bởi cơn đau đớn, nàng khó khăn mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên băng ghế.

Gã hộ vệ đằng sau đang cầm roi dài liên tục quất vào lưng nàng, nàng muốn né tránh nhưng không còn chút sức lực.

Dưới mái hiên lãnh cung, Lí Vị Ương đếm được sáu con rận trên mái tóc dài. Hàng năm không tắm rửa, trên người như đang mặc một bộ khôi giáp thật dày, bắt rận trở thành phương pháp duy nhất để nàng giết thời gian.

Mưa thu ướt lãnh âm hàn, âm u không trung ép tới làm nhân tâm thấu bất quá khí dường như, Diệp Trăn đứng ở dưới bậc thang, nước mưa làm ướt nàng tóc, đen nhánh sợi tóc buông xuống ở nàng gương mặt, có vẻ nàng khuôn mặt càng thêm tái nhợt yếu ớt.

“Nữ nhân, ngươi nhanh lên buông ta ra ——.”

“Ân! Ngươi cho ta nhẹ điểm.”

“Chết nữ nhân, ngươi tốt nhất cầu nguyện đừng làm ta tìm được ngươi ——.”

Mây mù mờ ảo, mông lung không chừng.

“Chẳng lẽ đây là trong truyền thuyết thiên đường?” Lâm Du Du vui vẻ cười. Quả nhiên, người tốt đã chết là sẽ lên thiên đường. Lời này không gạt người.

Bỗng nhiên, trong đầu truyền đến rõ ràng “Leng keng!” Thanh.

"Ta không phải đang bị vây giết sao, đây là nơi nào, đã xuyên qua?"

Tiêu Thiên ngồi ở triệu hoán trận nền móng bên trên, chính đang mờ mịt nhìn chung quanh.

Phía trước lại đột nhiên truyền đến một đạo lạnh lùng âm thanh, để cho hắn không tự chủ được nhìn đến, trở nên ngẩn ra.