Truyện hài hước là một thể loại văn học được thiết kế để mang lại tiếng cười và giải trí cho người đọc. Thường xoay quanh những câu chuyện, tình huống và nhân vật mang tính chất hài hước, có thể gây cười và tạo ra những tình huống trớ trêu, lố bịch. Truyện hài hước thường sử dụng các phương pháp như biến cố bất ngờ, hài kịch, đảo ngược tình huống, sự hiểu lầm, sự ngốc nghếch hay sự trớ trêu trong việc tạo ra những tình huống gây cười. Những nhân vật trong truyện thường có tính cách đặc biệt, hài hước và gây tò mò cho người đọc.

Truyện hài hước mang đến cho người đọc niềm vui, cảm giác thư giãn và nụ cười. Nó có thể làm giảm căng thẳng, lo lắng và tạo ra một không gian vui vẻ, lạc quan. Các câu chuyện hài hước thường là một hình thức giải trí phổ biến và được đón nhận rộng rãi trong văn học và nghệ thuật. Thể loại truyện hài hước có thể có đa dạng dạng truyện như truyện ngắn, tiểu thuyết, truyện tranh, và cả kịch. Nó có thể chứa đựng những thông điệp sâu sắc về cuộc sống, con người và xã hội thông qua cách viết hài hước và cách diễn đạt độc đáo.

Truyện hài hước có khả năng kết nối và gợi cảm xúc tích cực cho người đọc, tạo nên một môi trường vui vẻ và thú vị. Với khả năng mang đến tiếng cười và sự vui nhộn, truyện hài hước là lựa chọn phổ biến để giải trí và tạo niềm vui cho người đọc. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại hài hước đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Nam Thần Ở Phòng Bên Cạnh, Cặp Đôi Xấu Tính, Truyền Nhân Trừ Ma: Bạn Trai Tôi Là Cương Thi hay Kế Sách Theo Đuổi Phu Quân Sau Khi Sống Lại.

Vạn Dực thường nghĩ: Thái tổ hoàng đế đời trước nhất định đã đào phần mộ tổ tiên Vạn gia, mới khiến Vạn gia đời đời kiếp kiếp truyền dạy, phải cần cù dốc sức chết cũng không từ mà đào căn cơ gốc rễ nhà hoàng đế.
Mưa lẫn tuyết bất thình lình rơi xuống, vừa lạnh lại vừa ẩm ướt. Thời tiết mùa đông năm nay quả là vô cùng khó chịu.
1. - "Mày còn dùng dằng gì nữa hả? Đi ngay và luôn đi!" Bố tôi mang bộ mặt vô cùng tươi tỉnh quát tôi, tay xách va li đồ đạc của tôi ra cửa, luôn miệng đuổi tôi đi học.
Nguyệt lão ở núi Nguyệt Tuyền, chiếm một vùng khá rộng thuộc phía tây thiên đình. Đồ nhi Nguyệt lão tên Hồng Loan đang nhàm chán ngồi trên bệ cửa sổ, lần thứ chín ngàn chín trăm chín mươi chín dõi mắt trông về đằng xa. Cô không biết đã ngồi đây bao nhiêu năm trời, tịch mịch gần chết.
Lúc thằng nhóc Thẩm Vị này đứng trước cửa nhà tôi, tôi thật sự thiếu chút nữa là không nhịn giơ chiếc muôi trong tay lên đập vào khuôn mặt họa thủy kia. “Tại sao cậu đã về rồi?”.
Ngoài cửa sổ có mấy cành hoa hải đường đỏ rực, xa gần có hoa lê trắng như tuyết trải khắp khe núi, tôi cầm lên một quyển thơ, dựa người vào tay vịn rồi giả bộ phân tích, gió thổi tới, trang sách bay bay, quần áo màu trắng cũng tung bay.
Edit: Bear Nhị cô nương Lý gia của thành Bắc bị ngu ngốc rồi! Loại tin tức không thể tưởng tượng nổi này giống như một mồi lửa đốt cả rừng mùa thu, không cần gió hay bão góp sức mà trong nháy mắt nó đã lan tràn đến cả phạm vi nông thôn của cái Liêu thành này.