Truyện đoản văn là một thể loại truyện ngắn, có đặc điểm là sự tập trung vào một câu chuyện ngắn và gọn nhẹ. Thường được viết trong một số trang hoặc đoạn văn ngắn, truyện đoản văn có thể truyền đạt được một thông điệp, một cảm xúc hoặc một tình huống đặc biệt. Dưới đây là mô tả về truyện đoản văn:

Truyện đoản văn hài hước: Truyện đoản văn hài hước thường tạo ra những tình huống hài hước, kỳ quặc và mang tính giải trí cao. Chúng thường xoay quanh các sự cố nhỏ, các tình huống đùa cợt hoặc những trò đùa lố bịch, nhằm gây tiếng cười cho độc giả.

Truyện đoản văn tâm lý: Thể loại này tập trung vào tâm lý nhân vật và những cung bậc cảm xúc của họ. Chúng có thể là những câu chuyện ngắn về tình yêu, đau khổ, hạnh phúc, luyến tiếc hoặc sự mất mát. Truyện đoản văn tâm lý thường mang đến cảm nhận sâu sắc và suy ngẫm cho độc giả.

Truyện đoản văn tình cảm: Thể loại này tập trung vào các mối quan hệ tình cảm, tình yêu và tình bạn. Các câu chuyện ngắn trong thể loại này thường tả lại những khoảnh khắc đáng nhớ, những mẩu chuyện lãng mạn hoặc những trải nghiệm tình yêu đau thương.

Truyện đoản văn kỳ ảo: Thể loại này tạo ra một thế giới kỳ lạ, ma mị và phi thực tế. Chúng có thể xoay quanh những hiện tượng siêu nhiên, những cảnh quan kỳ quái hoặc những sự kiện không thể giải thích bằng lý thuyết thông thường. Truyện đoản văn kỳ ảo thường mang đến sự thích thú và sự bất ngờ cho độc giả.

Truyện đoản văn thường có cấu trúc súc tích, ngắn gọn, và thường nhấn mạnh vào một ý chính hoặc một cảm xúc. Chúng là một hình thức văn học nhẹ nhàng, dễ tiếp cận và thích hợp cho việc đọc giải trí trong thời gian ngắn. Bên cạnh đó, còn có những truyện đáng phải đọc trong thể loại truyện đoản văn như Kim Chủ Không Yêu Tôi Chút Nào, Ngọn Lửa Rực Cháy, [Tản Mạn] Tuổi Thanh Xuân hay ABO Chi Mạt Thế Chiếm Đoạt.

= Edit: Tiểu Ma Bạc Hà =  Quốc tế Thiếu nhi là ngày lễ của tất cả các bạn nhỏ, người lớn sẽ buông bỏ công việc để ở bên con mình, chuẩn bị nào là bánh kẹo, đồ chơi cũng như quần áo mới. Hôm nay Cảnh Hân bốn tuổi dậy rất sớm.
Tính theo thời gian của Ma giới, bây giờ đã là chạng vạng, nữ chủ nhân tương lai của Ma Cung đã đợi ở phòng ngăn trong sảnh đường gần hai canh giờ, Qủy Ảnh đại nhân đứng đầu ma cung dường như lật tung toàn bộ Ma Cung, cũng không tìm được Ma tôn Luật Tàn Thanh của bọn họ.
Cố Tri Phi học xong khóa toán, mang tai nghe lên, vừa nghe nhạc vừa đi về phía căn tin. Trên nửa đường đụng phải một nam sinh đang đam đầu đi tới, thân cao trên 1m8, cúi đầu chơi di động, chỉ lát nữa thôi sẽ đụng vào người hắn.
Một đêm tĩnh lặng, Tra Công vẫn chưa về nhà. Tiểu Đáng Thương Thụ lướt INS của Tra Công hòng thị gian, sau đó phát hiện Tra Công up lên một bức ảnh tự chụp, trong ảnh hắn ngồi uống rượu một mình trên tay cầm một chiếc nhẫn.
Sáng sớm đầu hạ, bên trong ánh sáng mỏng manh, có một tiểu cô nương ngồi xổm dưới tàng cây, cúi đầu khóc.
Bùi Trường Nhạc lấy xe đạp từ bãi gửi, lúc đi ngang sân thể dục với tụi bạn thì thấy Tô Ngôn chơi bóng rổ với một nhóm người. Dáng người Tô Ngôn cao, nhìn như hạc giữa bầy gà trong đám đông. Mặt trời ngả về tây, chút nắng chiều chiếu lên vai cậu trông như đang phủ một lớp ánh sáng rực rỡ.
Thanh Châu thành, ngõ trúc bình an. Tiếng pháo nổ rộn ràng phát ra từ con ngõ nhỏ lặng lẽ khiến người qua đường đương nghỉ chân ngoái đầu nhìn xung quanh. Thì ra nhà đối diện tân khai tiệm trang sức, nhân ngày hoàng đạo hiếm gặp này, nhiệt nhiệt nháo nháo khai trương.
Cái chủ ý ngu ngốc đó là của Từ Lỗi. Phản ứng đầu tiên của Âu Dương là liếc một cái, rồi mắng: “Cái đầu cặn bã của ông bị úng nước rồi, bảo tôi đi hại bao rường cột tương lai của đất nước.”