Truyện đoản văn là một thể loại truyện ngắn, có đặc điểm là sự tập trung vào một câu chuyện ngắn và gọn nhẹ. Thường được viết trong một số trang hoặc đoạn văn ngắn, truyện đoản văn có thể truyền đạt được một thông điệp, một cảm xúc hoặc một tình huống đặc biệt. Dưới đây là mô tả về truyện đoản văn:

Truyện đoản văn hài hước: Truyện đoản văn hài hước thường tạo ra những tình huống hài hước, kỳ quặc và mang tính giải trí cao. Chúng thường xoay quanh các sự cố nhỏ, các tình huống đùa cợt hoặc những trò đùa lố bịch, nhằm gây tiếng cười cho độc giả.

Truyện đoản văn tâm lý: Thể loại này tập trung vào tâm lý nhân vật và những cung bậc cảm xúc của họ. Chúng có thể là những câu chuyện ngắn về tình yêu, đau khổ, hạnh phúc, luyến tiếc hoặc sự mất mát. Truyện đoản văn tâm lý thường mang đến cảm nhận sâu sắc và suy ngẫm cho độc giả.

Truyện đoản văn tình cảm: Thể loại này tập trung vào các mối quan hệ tình cảm, tình yêu và tình bạn. Các câu chuyện ngắn trong thể loại này thường tả lại những khoảnh khắc đáng nhớ, những mẩu chuyện lãng mạn hoặc những trải nghiệm tình yêu đau thương.

Truyện đoản văn kỳ ảo: Thể loại này tạo ra một thế giới kỳ lạ, ma mị và phi thực tế. Chúng có thể xoay quanh những hiện tượng siêu nhiên, những cảnh quan kỳ quái hoặc những sự kiện không thể giải thích bằng lý thuyết thông thường. Truyện đoản văn kỳ ảo thường mang đến sự thích thú và sự bất ngờ cho độc giả.

Truyện đoản văn thường có cấu trúc súc tích, ngắn gọn, và thường nhấn mạnh vào một ý chính hoặc một cảm xúc. Chúng là một hình thức văn học nhẹ nhàng, dễ tiếp cận và thích hợp cho việc đọc giải trí trong thời gian ngắn. Bên cạnh đó, còn có những truyện đáng phải đọc trong thể loại truyện đoản văn như Kim Chủ Không Yêu Tôi Chút Nào, Ngọn Lửa Rực Cháy, [Tản Mạn] Tuổi Thanh Xuân hay ABO Chi Mạt Thế Chiếm Đoạt.

Từ dạo ấy, tôi không trèo lên mái nhà nữa. Nhưng Mây vẫn leo, thả những con chim giấy cho bay tứ tán, xem cái hạt đã nảy mầm hay chưa.
Điểm khác biệt giữa hai đứa là Travis tự biết rằng nó bị điên còn Nathan khẳng định rằng cậu không bị điên. Travis biết nó có vấn đề; nó không biết là vấn đề gì nhưng chắc chắn là có vấn đề.
Tôi sống bên cạnh những họa sĩ quèn ôm giấc mộng thăng hoa, những nhạc sĩ rách rưới gảy đàn mua vui trên đường phố, và những đứa trẻ du mục đeo đuổi sự tự do. Tôi sống trong căn hộ phía trên một nhà sách. Tôi sống để biết về cuộc đời.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ê, con trên kia! Ta đã tới để tiêu diệt mi đây! Lê cặp mông sần sùi của mi xuống mau!” Nick chớp chớp cặp mắt vàng ngái ngủ và ngáp dài. Cuộn khói xám lờ đờ trôi ra khỏi mũi hắn. Hắn thò đầu ra khỏi rìa đá, ngó xuống đáy hang. Có cái gì kêu réo hắn dậy – à há.
Mưa rất to, gió cuốn lấy tất cả những thứ mỏng manh trên đường đi của nó, một ánh chớp rẽ ngang bầu trời. Giữa con hẻm xa lạ, cậu va phải một người đàn ông. Trời rất tối, khiến cậu không thấy rõ mặt anh ta, chỉ biết đó là một người đàn ông cao gầy.
Lúc bé, tôi rất thích đọc những câu truyện cổ tích, nhất là những câu truyện kết thúc hạnh phúc. Ví dụ như Lọ Lem cuối cùng cũng sẽ được hoàng tử tìm thấy, Bạch Tuyết sẽ tỉnh lại, và Ếch nhỏ sẽ lại trở thành hoàng tử xinh xắn.