Truyện đoản văn là một thể loại truyện ngắn, có đặc điểm là sự tập trung vào một câu chuyện ngắn và gọn nhẹ. Thường được viết trong một số trang hoặc đoạn văn ngắn, truyện đoản văn có thể truyền đạt được một thông điệp, một cảm xúc hoặc một tình huống đặc biệt. Dưới đây là mô tả về truyện đoản văn:

Truyện đoản văn hài hước: Truyện đoản văn hài hước thường tạo ra những tình huống hài hước, kỳ quặc và mang tính giải trí cao. Chúng thường xoay quanh các sự cố nhỏ, các tình huống đùa cợt hoặc những trò đùa lố bịch, nhằm gây tiếng cười cho độc giả.

Truyện đoản văn tâm lý: Thể loại này tập trung vào tâm lý nhân vật và những cung bậc cảm xúc của họ. Chúng có thể là những câu chuyện ngắn về tình yêu, đau khổ, hạnh phúc, luyến tiếc hoặc sự mất mát. Truyện đoản văn tâm lý thường mang đến cảm nhận sâu sắc và suy ngẫm cho độc giả.

Truyện đoản văn tình cảm: Thể loại này tập trung vào các mối quan hệ tình cảm, tình yêu và tình bạn. Các câu chuyện ngắn trong thể loại này thường tả lại những khoảnh khắc đáng nhớ, những mẩu chuyện lãng mạn hoặc những trải nghiệm tình yêu đau thương.

Truyện đoản văn kỳ ảo: Thể loại này tạo ra một thế giới kỳ lạ, ma mị và phi thực tế. Chúng có thể xoay quanh những hiện tượng siêu nhiên, những cảnh quan kỳ quái hoặc những sự kiện không thể giải thích bằng lý thuyết thông thường. Truyện đoản văn kỳ ảo thường mang đến sự thích thú và sự bất ngờ cho độc giả.

Truyện đoản văn thường có cấu trúc súc tích, ngắn gọn, và thường nhấn mạnh vào một ý chính hoặc một cảm xúc. Chúng là một hình thức văn học nhẹ nhàng, dễ tiếp cận và thích hợp cho việc đọc giải trí trong thời gian ngắn. Bên cạnh đó, còn có những truyện đáng phải đọc trong thể loại truyện đoản văn như Kim Chủ Không Yêu Tôi Chút Nào, Ngọn Lửa Rực Cháy, [Tản Mạn] Tuổi Thanh Xuân hay ABO Chi Mạt Thế Chiếm Đoạt.

Phần 1: Chương 1-8 _______ Thanh mai trúc mã của tôi đã trở thành một minh tinh. Còn gia đình tôi lại lâm vào cảnh người đi làm công ăn lương để trả nợ.
1. Tôi tình cờ phát hiện có người nặc danh nào đó mua...tất của giáo thảo. Có lẽ là đã dùng qua rồi. Nó bốc mùi quá, tôi quyết định đóng giả thành người đi mua để tóm lấy cái tên bi3n thái bán đồ kia. Nhưng mà...
Edit: Vũ Vũ Tôi ngủ say trên giường bệnh. Trong lúc mơ mơ màng màng, tôi cảm giác có người đang sờ mặt mình. Còn nghe thấy người đó sâu kín mở miệng.
1, Lâm Nghiên ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo trên tường trong phòng tự học, đã năm giờ rưỡi rồi, lúc này ở căn tin hẳn là không nhiều người nhỉ? Nói mới nhớ, đại học A cái gì cũng tốt, điều duy nhất làm cho người ta rối rắm chính là nhiều người mà không đủ ăn.
1. Tôi đơn phương Từ Lâm bốn năm, để đỗ cùng trường đại học với cậu mà tôi đã mất đi nửa kiếp người. Tôi cứ ngỡ rằng sau khi vào đại học thì tôi sẽ tỏ tình với cậu và cả hai sẽ ở bên nhau, còn nếu không được suôn sẻ thì cả hai sẽ yêu nhau muộn một chút.
Tang lễ cuối cùng cũng kết thúc rồi. Người dân trong làng, một vài họ hàng thân thích, người nấu ăn thu dọn xoong nồi chén bát, người dựng sân khấu hát kịch cùng những nhóm người từng khóc lóc thảm thiết bây giờ đều đã bắt đầu cười nói ra về.
1. Năm thứ ba tôi thành thân với Tạ Dung Khâm, bạch nguyệt quang của hắn chết đi sống lại. Cả nước đều biết, lúc hoàng đế bệ hạ trẻ tuổi của bọn họ vẫn còn là thái tử, trong lòng hắn có một cô nương.
1 Phụ thân là lão sư của đương kim hoàng đế, xưa nay lấy khuôn mặt nghiêm khắc cổ hủ để bày ra trước mắt người khác, cho dù là ở trong nhà, phụ thân cũng thập phần nghiêm khắc với ta.
1. Hôm nay là ngày thứ ba mươi Cố Dư chia tay. Cố Dư buồn, thậm chí buồn hơn ngày chia tay. Không phải vì cô lụy bạn trai cũ, mà vì cô hóa thành chiếc giường.