Truyện đoản văn là một thể loại truyện ngắn, có đặc điểm là sự tập trung vào một câu chuyện ngắn và gọn nhẹ. Thường được viết trong một số trang hoặc đoạn văn ngắn, truyện đoản văn có thể truyền đạt được một thông điệp, một cảm xúc hoặc một tình huống đặc biệt. Dưới đây là mô tả về truyện đoản văn:

Truyện đoản văn hài hước: Truyện đoản văn hài hước thường tạo ra những tình huống hài hước, kỳ quặc và mang tính giải trí cao. Chúng thường xoay quanh các sự cố nhỏ, các tình huống đùa cợt hoặc những trò đùa lố bịch, nhằm gây tiếng cười cho độc giả.

Truyện đoản văn tâm lý: Thể loại này tập trung vào tâm lý nhân vật và những cung bậc cảm xúc của họ. Chúng có thể là những câu chuyện ngắn về tình yêu, đau khổ, hạnh phúc, luyến tiếc hoặc sự mất mát. Truyện đoản văn tâm lý thường mang đến cảm nhận sâu sắc và suy ngẫm cho độc giả.

Truyện đoản văn tình cảm: Thể loại này tập trung vào các mối quan hệ tình cảm, tình yêu và tình bạn. Các câu chuyện ngắn trong thể loại này thường tả lại những khoảnh khắc đáng nhớ, những mẩu chuyện lãng mạn hoặc những trải nghiệm tình yêu đau thương.

Truyện đoản văn kỳ ảo: Thể loại này tạo ra một thế giới kỳ lạ, ma mị và phi thực tế. Chúng có thể xoay quanh những hiện tượng siêu nhiên, những cảnh quan kỳ quái hoặc những sự kiện không thể giải thích bằng lý thuyết thông thường. Truyện đoản văn kỳ ảo thường mang đến sự thích thú và sự bất ngờ cho độc giả.

Truyện đoản văn thường có cấu trúc súc tích, ngắn gọn, và thường nhấn mạnh vào một ý chính hoặc một cảm xúc. Chúng là một hình thức văn học nhẹ nhàng, dễ tiếp cận và thích hợp cho việc đọc giải trí trong thời gian ngắn. Bên cạnh đó, còn có những truyện đáng phải đọc trong thể loại truyện đoản văn như Kim Chủ Không Yêu Tôi Chút Nào, Ngọn Lửa Rực Cháy, [Tản Mạn] Tuổi Thanh Xuân hay ABO Chi Mạt Thế Chiếm Đoạt.

Cô uể oải ngồi dậy, cố gắng chồm người vơ lấy chiếc điện thoại đang rung lên trên bàn... "Alô..."- Giọng nói nghe nửa tỉnh nửa mơ. "Nè... Giờ này còn ngủ nữa hả, Uyển Băng?"- Đầu dây bên kia vang lên một giọng trách móc.
Một ngày buồn lê thê, đối với cô có lẽ cũng đã quá quen thuộc. Giai điệu của một ca khúc buồn cứ lặp đi lặp lại trong căn phòng ảm đạm, tối tăm. Ánh đèn ngủ vàng vọt chỉ đủ để người ta nhìn thấy những cái bóng mờ nhạt của đồ vật in hằn dưới nền nhà. 23 giờ 32 phút.
"Click " "Click " "Click " Tiếng nhấn kịch kịch vang lên trong màn đêm khô khốc. Mười hai giờ đêm ngày Valentine, mắt nó vẫn sáng như đèn pha ô tô. Chả là nó đang làm một cái trò mà theo như nó nghĩ là "bẩn bựa", đó chính là bão like một kẻ không quen biết.
"Bao năm đó em vẫn một mình. Bao năm đó em vẫn ngại ngùng. Mà em nghĩ mình sống tốt. Và em nghĩ mình sống vui". ...
Truyện kể rằng, có một cô bé, rất ấn tượng với một cậu con trai, suốt 16 năm trời, nhớ nhung người đó, cô gái chưa từng hối hận, kể cả lúc ra đi. Cô bé chúc cậu con trai, sống hạnh phúc.
"Anh họ, hôm nay em ngồi cạnh chị ấy đó" Alex xông vào phòng của anh họ mình mà réo ầm lên như thách thức người anh họ khó tính.
Hiện tại của tôi không có tên anh. Thế nhưng không bao giờ tôi có thể quên được anh. Tại sao? Tại sao tôi lại phải đau khổ bởi con người đã làm tổn thương tôi đến như thế?
- “Em có thể xin anh một ngày yêu em không?” - “Nghĩa... nghĩa là sao?” - Tôi ngạc nhiên, tròn mắt nhìn em và hỏi em. - “Tức là anh làm người yêu em trong một ngày. Ngốc ạ!” – Em nói. - Tôi đáp bằng giọng thản nhiên: “Em cứ đùa hoài!”
Tôi chưa từng nghĩ sẽ yêu ai từ cái nhìn đầu tiên, cũng chưa từng nghĩ sẽ yêu đơn phương một ai đó, càng không nghĩ sẽ phải từ bỏ một mối tình... ...