Truyện đoản văn là một thể loại truyện ngắn, có đặc điểm là sự tập trung vào một câu chuyện ngắn và gọn nhẹ. Thường được viết trong một số trang hoặc đoạn văn ngắn, truyện đoản văn có thể truyền đạt được một thông điệp, một cảm xúc hoặc một tình huống đặc biệt. Dưới đây là mô tả về truyện đoản văn:

Truyện đoản văn hài hước: Truyện đoản văn hài hước thường tạo ra những tình huống hài hước, kỳ quặc và mang tính giải trí cao. Chúng thường xoay quanh các sự cố nhỏ, các tình huống đùa cợt hoặc những trò đùa lố bịch, nhằm gây tiếng cười cho độc giả.

Truyện đoản văn tâm lý: Thể loại này tập trung vào tâm lý nhân vật và những cung bậc cảm xúc của họ. Chúng có thể là những câu chuyện ngắn về tình yêu, đau khổ, hạnh phúc, luyến tiếc hoặc sự mất mát. Truyện đoản văn tâm lý thường mang đến cảm nhận sâu sắc và suy ngẫm cho độc giả.

Truyện đoản văn tình cảm: Thể loại này tập trung vào các mối quan hệ tình cảm, tình yêu và tình bạn. Các câu chuyện ngắn trong thể loại này thường tả lại những khoảnh khắc đáng nhớ, những mẩu chuyện lãng mạn hoặc những trải nghiệm tình yêu đau thương.

Truyện đoản văn kỳ ảo: Thể loại này tạo ra một thế giới kỳ lạ, ma mị và phi thực tế. Chúng có thể xoay quanh những hiện tượng siêu nhiên, những cảnh quan kỳ quái hoặc những sự kiện không thể giải thích bằng lý thuyết thông thường. Truyện đoản văn kỳ ảo thường mang đến sự thích thú và sự bất ngờ cho độc giả.

Truyện đoản văn thường có cấu trúc súc tích, ngắn gọn, và thường nhấn mạnh vào một ý chính hoặc một cảm xúc. Chúng là một hình thức văn học nhẹ nhàng, dễ tiếp cận và thích hợp cho việc đọc giải trí trong thời gian ngắn. Bên cạnh đó, còn có những truyện đáng phải đọc trong thể loại truyện đoản văn như Kim Chủ Không Yêu Tôi Chút Nào, Ngọn Lửa Rực Cháy, [Tản Mạn] Tuổi Thanh Xuân hay ABO Chi Mạt Thế Chiếm Đoạt.

Hàng xóm mới của tôi không thể nói chuyện. Sau khi chuyển đến được một tuần lễ, tôi mới phát hiện ra bí mật này. Mỗi khi gặp phải cậu ấy tôi đều chủ động chào hỏi, bởi vì cậu ấy thật sự là một thiếu niên yên tĩnh, xinh đẹp.
Thuận Lâm liên tục lăn lộn, lùi tới tận bên trong chân tường.
Tôi là vai chính bên web Tấn Giang1, từ “vai chính” này không có nghĩa là nhân vật chính trong một bộ truyện nào đó đâu. Mà thật ra, bất cứ bộ truyện nào được đăng trên Tấn Giang thì tôi đều có thể trở thành vai chính rồi bước chân vào bộ truyện đấy.
"Mạng trường, đi chết đi! Em gái ngươi lại rớt mạng!" Hoàng Doanh hai tay vỗ vào bàn, mặc dù cái hắn muốn vỗ là máy tính xách tay, bất quá may là hắn không tức quá vung tay bừa bãi, nếu không làm hỏng máy tính, cuối cùng chịu khổ lại chính là hắn.
Cho đến bây giờ, tôi cứ ngỡ sẽ quên được anh, nhưng không phải. Anh khắc sâu trong tim tôi, một mối tình không bao giờ quên... mối tình đầu. Chia tay, chưa hẳn là đã hết yêu, dù chia tay đã lâu, tim tôi vẫn mang hình bóng của anh. Năm ấy, một ngày trời mưa...
Nhất Phong tử ở tại thôn Hương Xuân, trong thôn Hương Xuân có một kẻ điên. Phong tử không có cha cũng không có mẹ, phong tử không có nhà cũng không có tiền, cũng không có ai gần kề nhớ tên phong tử.
Nhấp một nhụm trà lạnh, y cười khổ, Tạ thiếu gia vừa tới đây, tới cảnh cáo y không được động vào tiểu công tử nhỏ bé nhà Triệu gia. Y v**t v* cái bụng đã nhô cao của mình, khẽ thì thầm: “ Biết vậy năm đó không cứu cha các ngươi nữa”
Cỏ mọc, én bay, kỳ thi mùa xuân sắp tới, người đọc sách các nơi tụ hội về kinh thành, trong lúc nhất thời khách đ**m ở kinh thành đều đầy ngập khách, ngày ngày náo nhiệt.