Truyện đoản văn là một thể loại truyện ngắn, có đặc điểm là sự tập trung vào một câu chuyện ngắn và gọn nhẹ. Thường được viết trong một số trang hoặc đoạn văn ngắn, truyện đoản văn có thể truyền đạt được một thông điệp, một cảm xúc hoặc một tình huống đặc biệt. Dưới đây là mô tả về truyện đoản văn:

Truyện đoản văn hài hước: Truyện đoản văn hài hước thường tạo ra những tình huống hài hước, kỳ quặc và mang tính giải trí cao. Chúng thường xoay quanh các sự cố nhỏ, các tình huống đùa cợt hoặc những trò đùa lố bịch, nhằm gây tiếng cười cho độc giả.

Truyện đoản văn tâm lý: Thể loại này tập trung vào tâm lý nhân vật và những cung bậc cảm xúc của họ. Chúng có thể là những câu chuyện ngắn về tình yêu, đau khổ, hạnh phúc, luyến tiếc hoặc sự mất mát. Truyện đoản văn tâm lý thường mang đến cảm nhận sâu sắc và suy ngẫm cho độc giả.

Truyện đoản văn tình cảm: Thể loại này tập trung vào các mối quan hệ tình cảm, tình yêu và tình bạn. Các câu chuyện ngắn trong thể loại này thường tả lại những khoảnh khắc đáng nhớ, những mẩu chuyện lãng mạn hoặc những trải nghiệm tình yêu đau thương.

Truyện đoản văn kỳ ảo: Thể loại này tạo ra một thế giới kỳ lạ, ma mị và phi thực tế. Chúng có thể xoay quanh những hiện tượng siêu nhiên, những cảnh quan kỳ quái hoặc những sự kiện không thể giải thích bằng lý thuyết thông thường. Truyện đoản văn kỳ ảo thường mang đến sự thích thú và sự bất ngờ cho độc giả.

Truyện đoản văn thường có cấu trúc súc tích, ngắn gọn, và thường nhấn mạnh vào một ý chính hoặc một cảm xúc. Chúng là một hình thức văn học nhẹ nhàng, dễ tiếp cận và thích hợp cho việc đọc giải trí trong thời gian ngắn. Bên cạnh đó, còn có những truyện đáng phải đọc trong thể loại truyện đoản văn như Kim Chủ Không Yêu Tôi Chút Nào, Ngọn Lửa Rực Cháy, [Tản Mạn] Tuổi Thanh Xuân hay ABO Chi Mạt Thế Chiếm Đoạt.

Edit + Beta: Thiên Y (ThienY0506)

====================

—— Thẩm Ngọc Thiên ——

Ta và sư tôn ở bên nhau mười năm.

Nhưng hắn quên mất ta.

1.

Ta là con gái của một nhà bán đậu phụ ở hẻm Tây. Từ xưa đến nay, giấc mơ viễn vông nhất mà ta từng mơ chỉ là mấy chàng Trạng nguyên và Thám hoa có thể chạm mắt cùng ta trong lúc thúc ngựa chạy phăng phăng trên đường.

Beta: Rose

Edit: Mỳ, Agnes.

Dưới ánh chiều tà có một người đàn ông đang đứng ngắm nhìn dòng sông Arno(1), những tia nắng nhẹ nhàng len lỏi lên hàng mi, sóng mũi cho đến đôi gò má kia… Dư Tây cảm giác như mình đã bị anh quyến rũ mất rồi.

1

"Thật xin lỗi nha Tiểu Mẫn, công ty đột nhiên thông báo tăng ca, anh không thể cùng em chúc mừng sinh nhật được."

"Sao lại như vậy, là anh đã nói sẽ đặt phòng ăn cho em, em đã cố ý xin nghỉ làm ngày hôm nay, trang điểm mất hai giờ, hiện tại anh lại nói không đi được là sao --"

Khi tôi thức dậy từ giấc mơ, ánh trăng lọt qua khe rèm.

01

Vào ngày cuối cùng của kỳ nghỉ lễ một tháng năm, người giám sát đã tổ chức cho chúng tôi tham gia hoạt động tập thể tại khách sạn suối nước nóng.

"Đệ tử Vương Minh Kiệt, xin Bồ Tát phù hộ."

Ta cũng không nghĩ tới, vị khách hành hương đầu tiên của ta, lại chính là tên khốn đã áp bức ta đến c.h.ế.t ở kiếp trước.

Vương Minh Kiệt thắp hương, hồn nhiên không biết rằng người gã đang cầu xin lại là ta. 

Dưới lầu mới mở một quán ném vòng.

Ngày đầu tiên khai trương, đã đông nghịt người.

Không phải vì trò chơi có gì đặc biệt, mà là vì khuôn mặt của chủ quầy.

Bạn thân Mạc Vãn kéo tôi xuống lầu, thấy một chỗ nhỏ bị vây quanh bởi đám người lớn.

1.

Mở mắt ra, ta trùng sinh lại vào ngày mẹ chồng đưa Tạ Thừa Ý về.

Mẹ chồng nắm tay hắn, mày mắt tràn đầy ý cười:

"Tĩnh Uyển, con nhìn đứa trẻ này xem, mày mắt giống Nam Phong biết bao."