Truyện đoản văn là một thể loại truyện ngắn, có đặc điểm là sự tập trung vào một câu chuyện ngắn và gọn nhẹ. Thường được viết trong một số trang hoặc đoạn văn ngắn, truyện đoản văn có thể truyền đạt được một thông điệp, một cảm xúc hoặc một tình huống đặc biệt. Dưới đây là mô tả về truyện đoản văn:

Truyện đoản văn hài hước: Truyện đoản văn hài hước thường tạo ra những tình huống hài hước, kỳ quặc và mang tính giải trí cao. Chúng thường xoay quanh các sự cố nhỏ, các tình huống đùa cợt hoặc những trò đùa lố bịch, nhằm gây tiếng cười cho độc giả.

Truyện đoản văn tâm lý: Thể loại này tập trung vào tâm lý nhân vật và những cung bậc cảm xúc của họ. Chúng có thể là những câu chuyện ngắn về tình yêu, đau khổ, hạnh phúc, luyến tiếc hoặc sự mất mát. Truyện đoản văn tâm lý thường mang đến cảm nhận sâu sắc và suy ngẫm cho độc giả.

Truyện đoản văn tình cảm: Thể loại này tập trung vào các mối quan hệ tình cảm, tình yêu và tình bạn. Các câu chuyện ngắn trong thể loại này thường tả lại những khoảnh khắc đáng nhớ, những mẩu chuyện lãng mạn hoặc những trải nghiệm tình yêu đau thương.

Truyện đoản văn kỳ ảo: Thể loại này tạo ra một thế giới kỳ lạ, ma mị và phi thực tế. Chúng có thể xoay quanh những hiện tượng siêu nhiên, những cảnh quan kỳ quái hoặc những sự kiện không thể giải thích bằng lý thuyết thông thường. Truyện đoản văn kỳ ảo thường mang đến sự thích thú và sự bất ngờ cho độc giả.

Truyện đoản văn thường có cấu trúc súc tích, ngắn gọn, và thường nhấn mạnh vào một ý chính hoặc một cảm xúc. Chúng là một hình thức văn học nhẹ nhàng, dễ tiếp cận và thích hợp cho việc đọc giải trí trong thời gian ngắn. Bên cạnh đó, còn có những truyện đáng phải đọc trong thể loại truyện đoản văn như Kim Chủ Không Yêu Tôi Chút Nào, Ngọn Lửa Rực Cháy, [Tản Mạn] Tuổi Thanh Xuân hay ABO Chi Mạt Thế Chiếm Đoạt.

Đường Tiên nổi tiếng là bông hoa cao lãnh ở trường cấp ba chúng tôi. Con gái theo đuổi anh ấy nhiều như cá diếc qua sông, nhưng anh ấy đều không để mắt tới. *Nhiều không đếm kể.
01. Việc tôi sống với sếp của mình, Lương Mục Bạch, hoàn toàn là một sự tình cờ. Tôi vốn dĩ chỉ là trợ lý thực tập phòng dự án của công ty anh, chính là loại người như vô hình, không có ai chú ý đến. Nhưng mà tôi cũng có một nghề tay trái.
1, Sáng sớm, tôi vừa bước vào giảng đường. Cô bạn thân tỏ vẻ khó xử cho tôi xem một video. Nói với tôi, “Tiêu Tiêu, giáo thảo mà cậu yêu thầm… ừm... một lời khó nói hết, cậu xem video đi.” Trong video. Gương mặt lạnh lùng và tuấn tú của Tiêu Việt hiện ra.
1 Sau khi xuyên vào một cuốn sách và trở thành một nữ cảnh sát cùng tên cùng họ, hệ thống yêu cầu tôi phải xử được đại ca xã hội đen thì mới có thể trở lại thế giới ban đầu. Tôi đành phải đi nằm vùng, xem mắt với anh ta.
1. "Từ Đại, chúng ta chia tay đi!" Nghe vậy tôi nhướng mày hỏi: "Anh gọi tôi ra đây chỉ để nói điều này thôi sao? Anh chắc chưa?" Hà An, à không, giờ phải gọi là Tần An.
1 "Gương kia ngự ở trên tường, thế gian ai đẹp được dường như ta?" Gương thần do dự một lúc rồi mới phun ra bốn chữ: "Công chúa Bạch Tuyết." Mỗi ngày, tôi đều phải tiến hành một cuộc đối thoại như vậy với gương thần.
1. Sau khi ba tôi cấp cứu thất bại, mẹ mới gọi điện thoại cho tôi. Tình cảm cha con lạnh nhạt nên không được gặp ông lần cuối, tôi cũng không ân hận.
1. Khi bài viết tôi yêu thầm đạo diễn Hạ Thừa Niên xông lên hot search, người quản lý mới vừa đưa tôi đến bệnh viện.
Gần đây, Trương Thanh Hạc cảm thấy rất buồn bực, cô đang bị theo dõi. Sau buổi chào cờ sáng thứ hai, Trương Thanh Hạc nhìn về phía lớp 12 vài lần. Bạn cùng bàn nói với cô mấy câu nhưng không nghe thấy đáp lại, nghi hoặc hỏi: “Cậu đang nhìn gì thế?”