Bao lần mây gió, mấy độ hàn sương, mùa thu đã về tự bao giờ mà mặt đất đã thay mình một chiếc áo vàng ảm đạm.
Vào thời Tống triều sự thái bình thịnh trị, mưa thuận gió hòa đang ngự
trị trên toàn cõi Trung Nguyên. Có minh quân, có trung thần thì trăm họ
được sống trong cảnh bình an viên mãn là việc đương nhiên.
"Non xanh một dãy hề,
Nước biếc một làn hề,
Thủy tứ kỳ thiên tạo,
Mặc nhân hưởng kỳ thành. ?"
Suốt mấy ngày đêm, mưa phùn lất phất rồi đến gió bấc từng cơn se sắt lòng người.
Vào khoảng giờ Mùi, cơn mưa tuyết lại bắt đầu đổ xuống, từng mảnh hoa tuyết như lông ngổng rụng trắng bầu trời. Quả là một cơn tuyết to ít khi có ở miền Giang Nam bốn mùa thời tiết hiền lành này.
Mái hiên đối diện với một khu vườn hoa rậm rạp. Cách bố trí theo lối cổ, vừa thanh đạm vừa u nhã, lắm vẻ nên thơ.
Bốn mùa luân chuyển.
Mùa xuân đã sang.
Những ngọn núi khoác lớp áo trắng bạc bắt đầu trở lại diện mạo vốn có, lúc
băng tuyết tan thành muôn ngàn dòng nước ngoằn ngoèo như bầy rắn, bò
cuồn cuộn đổ mau xuống dưới chân núi.
ĐẠI QUA BÍCH, vùng sa mạc giáp ranh Trung Nguyên và Mông Cổ.
Một lãnh địa khí hậu khắc nghiệt và huyền bí.
Ban ngày nóng như lửa.
Đêm đến lạnh thấu xương ...
Mùa xuân, mùa của lộc non, cây xanh và mùa của tình yêu.
Trên đại ngàn hùng vĩ, muôn dòng suối xanh mướt khoe mình dưới ánh nắng xuân.
Gió thu hiu hiu thổi khiến mọi người cảm thấy dễ chịu.
Ánh tà dương nghiêng nghiêng chiếu soi trên con đường đầy cát bụi một cách gượng gạo yếu đuối thê lương.