Truyện Phương Tây

Ông Haneda là cấp trên của ông Omochi. Ông Omochi là cấp trên của ông Saito. Ông Saito là cấp trên của cô Mori. Và cô Mori là cấp trên của tôi. Còn tôi không là cấp trên của ai hết.
CÔ NGHE TIẾNG GÕ CỬA, TIẾP THEO LÀ TIẾNG CHÓ SỦA. Giấc mơ vụt tan, chấp chới sau cánh cửa khép kín. Đó là một giấc mơ đẹp, ấm áp và gần gũi, và cô cảm thấy khó chịu. Cô không muốn tỉnh dậy. Căn phòng nhỏ tối om, đèn đuốc đã tắt hết.
Lúc leo lên cầu thang, lũ trẻ đùn đẩy nhau không đứa nào chịu cầm bì thư. Tới đỉnh cầu thang, Lydia lợi dụng chiều cao dúi bì thư vào quần yếm của Christopher. Christopher giật phắt bì thư ra, và cố ấn nó vào tay Natalie. “Này, Natty,” nó nói.
“Cô làm ơn nhắc lại lần nữa cái lý do làm sao mà chị phải lê lết tấm thân bầm dập sau chuyến bay dài dằng dặc để cùng cô đi dự đám cưới trong khi nhẽ ra chị có thể thoải mái lăn lóc ngủ nghê trên giường nào?”
Thứ Bảy , ngày 13 tháng 6 , 1942
Sáu giờ mười sáng. Khi ánh nắng ban mai xuyên qua lớp kính cửa sổ phòng ngủ, Charles Friedman mới thả chiếc gậy gỗ truyền tay chạy tiếp sức xuống.
Bức thư đầu tiên Ankara 12.11.1963Bạn Acmét thân mến,