Truyện Phương Tây

Xe buýt ngừng trên con đường của phố cổ Minh Giang, Giản Lạc Thư kéo rương hành lý từ trên xe xuống từng bước từng bước trên đường phố cổ mà tiến tới, khoản chừng hai phút sau liền thấy được nơi nàng đã sinh sống hơn 20 năm -một cái đạo quan.
Mãng xà ló mặt, không cậu còn ai. Thời gian còn sớm, Asmodeus ngồi thang máy xuống thẳng cửa Bắc dọc hành lang cầu vồng trong đặc khu Đông ở tầng thứ bảy.
Có một đất nước ở phía đông biển rộng, là một đất nước giàu có và hạnh phúc, ở đó có hoàng đế và hoàng hậu sống hạnh phúc bên nhau.
Thực hiển nhiên, Ginny là người thích hợp với hắn nhất, nàng kiên cường, đáng yêu, hơn nữa lại phi thường mê người. Trong lòng Harry không ngừng nói với mình như vậy. Cả hai rất xứng đôi, cho dù là ai cũng sẽ nói như vậy – Ngươi cùng Ginny là tuyệt phối.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Edit by Lờ Aisu Làm việc ở  Bạch Tường Vi lâu như vậy, tam quan của tôi cứ thế mà sụp đổ.
Edit by Dạ Nguyệt ---------------------------- ---------- Đạo sĩ thiên tài Lâm Lạc Lạc là người được các trưởng lão trong môn phái đặt kỳ vọng lớn, vốn tưởng rằng sau này có thể dẫn dắt môn phái đứng cao hơn, vậy mà hơn hai mươi tuổi lại chết ngoài ý muốn.
Phòng khách vô cùng yên tĩnh, chỉ có thể nghe thấy tiếng trang giấy sàn sạt luân phiên vang lên.Thường Mạn Tinh ngồi trên sô pha, rũ mắt nhìn tờ giấy xét nghiệm của bệnh viện đã bị vò nát ở trên tay, trầm mặc không nói gì.Hà Tiên Dương ngồi kế bên người cô, hắn khẩn trương không biết tâm trạng hi
Ta là một Hải yêu giống đực bị lưu vong*, nguyên nhân lưu vong không rõ. (*Sống, tạmị bợ nơi nào đó không phải là quê, hương.)
Cố Cửu vào trong quán cafe Thanh Trúc, chuông gió treo trước cửa kêu leng keng vui tai. Trong quán ngập mùi cà phê rang hòa cùng tiếng đàn piano nhẹ nhàng trầm lắng. Tiết trời thu mát mẻ, ánh mặt trời chiếu qua ô cửa kính khiến lòng người càng thêm thư thái dễ chịu.