Baltimore, Maryland
Truyện Phương Tây
:Chuẩn Bị::.
Thiết kế nhân vật
Từ dạo ấy, tôi không trèo lên mái nhà nữa. Nhưng Mây vẫn leo, thả những con chim giấy cho bay tứ tán, xem cái hạt đã nảy mầm hay chưa.
Điểm khác biệt giữa hai đứa là Travis tự biết rằng nó bị điên còn Nathan khẳng định rằng cậu không bị điên. Travis biết nó có vấn đề; nó không biết là vấn đề gì nhưng chắc chắn là có vấn đề.
Tôi sống bên cạnh những họa sĩ quèn ôm giấc mộng thăng hoa, những nhạc sĩ rách rưới gảy đàn mua vui trên đường phố, và những đứa trẻ du mục đeo đuổi sự tự do.
Tôi sống trong căn hộ phía trên một nhà sách.
Tôi sống để biết về cuộc đời.
Trước hết, xin tự giới thiệu, tôi tên Lê Anh Thư, năm nay hai mươi mốt tuổi, hiện là sinh viên năm thứ tư, chuyên ngành Quản trị kinh doanh, và vẫn đang “ế theo xu thế”.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ê, con trên kia! Ta đã tới để tiêu diệt mi đây! Lê cặp mông sần sùi của mi xuống mau!”
Nick chớp chớp cặp mắt vàng ngái ngủ và ngáp dài. Cuộn khói xám lờ đờ trôi ra khỏi mũi hắn. Hắn thò đầu ra khỏi rìa đá, ngó xuống đáy hang. Có cái gì kêu réo hắn dậy – à há.
Quận Kent mùa đông rất lạnh, đầu thu, lá cây đã rơi rụng gần hết, khi gió đông mang theo tuyết rét lạnh thổi qua, khắp nơi phủ lên mình một cảnh sắc tối tăm u ám.