Truyện ngược là một thể loại văn học tập trung vào những diễn biến và tình huống đầy đau khổ, bi kịch và đối mặt với sự đau đớn, khó khăn và thử thách. Thể loại này thường đặt nhân vật chính vào những tình huống khắc nghiệt, đối diện với những trở ngại và thách thức, và trải qua những trải nghiệm đau buồn và đau khổ.

Truyện ngược thường khám phá và tạo ra những câu chuyện đậm chất tâm lý, với các yếu tố như mất mát, sự phản bội, sự đau đớn, hoặc những sự kiện không may xảy đến với nhân vật chính. Nhân vật thường phải trải qua sự tàn nhẫn của cuộc sống, đối mặt với những rối ren của tình yêu và quan hệ, và thường không có kết quả hạnh phúc hoặc trọn vẹn.

Truyện ngược thường tạo ra một không gian tình huống căng thẳng, đau khổ và khó khăn, và thường khám phá các khía cạnh tối tăm của con người. Nó có thể đặt ra các câu hỏi về sự ràng buộc của tình yêu, lòng ganh đua, hay sự tàn ác trong xã hội và tâm hồn con người. Thể loại truyện ngược có thể mang đến những cảm xúc mạnh mẽ và khó quên. Nó thường chạm vào lòng độc giả, khiến cho họ cảm nhận sự đau khổ và khắc sâu vào tâm trí. Một số độc giả thích thú với việc khám phá và trải nghiệm những trạng thái cảm xúc mạnh mẽ nhưng cũng cần chú ý đến sự cảnh giác và cân nhắc về nội dung của truyện ngược.

Truyện ngược không hẳn luôn mang tính tiêu cực, mà thường mang đến những lời kết đầy sức mạnh và khám phá sự trưởng thành của nhân vật trong cuộc sống đầy gian truân. Mặc dù có thể gây xúc động và đau lòng, thể loại truyện ngược thường mang đến cái nhìn sâu sắc về con người và khả năng vượt qua những thử thách của cuộc sống. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại truyện ngược đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Người Tình Trí Mạng, Hãy Ở Bên Anh, Chứng Bệnh hay Giam Cầm Cô Dâu Không An Phận.

Mã Võ được hàng xóm Quách Tiểu Lục gọi về, vừa vào cửa nhà đã thấy sinh lễ đầy sân. Cha Mã đứng bên trong, vừa thấy y, trên mặt hiện vẻ bất an, nhưng ngay sau đó ông cười nói, “Sao lại trở về giờ này?” Mã Võ không nói gì, y liếc nhìn ông rồi cúi đầu đi tới góc tây đặt đồ xuống.
“ Anh Tiết, xử lý con quỷ nhỏ này thế nào ạ?”. Hổ hỏi. Thẩm Tri Tiết cúi đầu dùng miếng vải quấn vết thương trên tay, nghe vậy liền liếc nhìn người con gái đang run rẩy núp cạnh bánh xe, thản nhiên đáp: “Làm sạch sẽ một chút, đừng để lại hậu họa”.
Trong căn phòng u ám, ánh mặt trời bên ngoài xuyên thấu qua rèm cửa dày vào trong giữa phòng, chiếu vào hai thân thể đổ mồ hôi ẩm ướt kịch liệt triền miên, ánh ra tia sáng mỏng manh.
- Ba năm, nhưng mọi thứ với anh chỉ như ngày hôm qua. Anh vẫn sống với quá khứ tươi đẹp, bởi trong anh vẫn còn một khoảng trống mà không một ai có thể lấp đầy... Bảy năm trước... - Trời ơi! Mưa! Ủa rồi đây là đường nào vậy trời? Cửa hàng tiện... - Ui da!!!
" Đừng...đừng mà. " Trong phòng hội trường rộng lớn, Tần Nhiệm run rẩy van xin học sinh nữ đang đứng trước mặt cô. Xung quanh cô không có nổi một bóng người nào.
Gió lạnh đìu hiu thổi trên đỉnh Tuyết Vân Sơn. Cho dù bây giờ đã là cuối độ tháng Năm, thế nhưng cảnh vật nơi đây vẫn còn khoác lên trên mình một màu tuyết trắng xóa tựa như những đóa hoa mai thanh cao rụng đầy nơi trần thế.
Ầm....Ầm....Ầm Tiếng sét vang dội khắp khu rừng lúc nữa đêm. Những tán cây vì gió mạnh mà đánh vào nhau tạo những âm thanh rùng rợn đến đáng sợ. Giữa không gian và thời gian đầy u ám, tiếng khóc nức nở của cậu bé độ tầm tám tuổi vang lên.
Trời còn chưa sáng, Mai Tố Tố đã mở mắt ra. Trong phòng tối đen như mực, cũng không biết bây giờ là mấy giờ, mấy ngày nay không hiểu sao nàng đều tỉnh sớm, chắc là vì lạ giường.
Tiếng ve kêu ồn ào inh ỏi suốt mùa hè tưởng chừng sẽ không bao giờ dứt. "Meo meo, meo meo." Cầm trong tay một miếng giăm bông xúc xích, Hạ Thiên tiến đến hàng rào ngoài sân, khẽ gọi: "Meo meo, ăn cơm thôi."