Truyện ngược là một thể loại văn học tập trung vào những diễn biến và tình huống đầy đau khổ, bi kịch và đối mặt với sự đau đớn, khó khăn và thử thách. Thể loại này thường đặt nhân vật chính vào những tình huống khắc nghiệt, đối diện với những trở ngại và thách thức, và trải qua những trải nghiệm đau buồn và đau khổ.

Truyện ngược thường khám phá và tạo ra những câu chuyện đậm chất tâm lý, với các yếu tố như mất mát, sự phản bội, sự đau đớn, hoặc những sự kiện không may xảy đến với nhân vật chính. Nhân vật thường phải trải qua sự tàn nhẫn của cuộc sống, đối mặt với những rối ren của tình yêu và quan hệ, và thường không có kết quả hạnh phúc hoặc trọn vẹn.

Truyện ngược thường tạo ra một không gian tình huống căng thẳng, đau khổ và khó khăn, và thường khám phá các khía cạnh tối tăm của con người. Nó có thể đặt ra các câu hỏi về sự ràng buộc của tình yêu, lòng ganh đua, hay sự tàn ác trong xã hội và tâm hồn con người. Thể loại truyện ngược có thể mang đến những cảm xúc mạnh mẽ và khó quên. Nó thường chạm vào lòng độc giả, khiến cho họ cảm nhận sự đau khổ và khắc sâu vào tâm trí. Một số độc giả thích thú với việc khám phá và trải nghiệm những trạng thái cảm xúc mạnh mẽ nhưng cũng cần chú ý đến sự cảnh giác và cân nhắc về nội dung của truyện ngược.

Truyện ngược không hẳn luôn mang tính tiêu cực, mà thường mang đến những lời kết đầy sức mạnh và khám phá sự trưởng thành của nhân vật trong cuộc sống đầy gian truân. Mặc dù có thể gây xúc động và đau lòng, thể loại truyện ngược thường mang đến cái nhìn sâu sắc về con người và khả năng vượt qua những thử thách của cuộc sống. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại truyện ngược đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Người Tình Trí Mạng, Hãy Ở Bên Anh, Chứng Bệnh hay Giam Cầm Cô Dâu Không An Phận.

Cảnh đêm mờ ảo, sao trời lấp lánh. Người trong phòng vừa mới thiếp đi không bao lâu, đang chuẩn bị chìm vào giấc mộng thì bên ngoài vang lên tiếng bước chân. Bên tai đột nhiên vang lên tiếng nói đầy khẩn trương của người hầu : “Thế tử, nô tì có việc muốn bẩm báo.”
“Cô cũng gan to thật đấy! Nóng đầu một cái là muốn ra Bắc Kinh học đại học.” “Những lời tôi nói, coi như gió thổi bên tai hết phải không!” Hoàng Ngô Muội hắt cả thau nước chải đầu ra nền sân lát gạch xanh.
Trời vừa hửng sáng, cơn gió thu se lạnh thổi qua, vườn ươm trong viện tỏa ra hương thơm thanh tịnh của hoa kim ngân. Khương Nguyên đoan trang ngồi trên sập mỹ nhân bên cửa sổ, ngắm nhìn những cánh hoa tươi tốt đang vươn mình, khóe môi khẽ cong lên.
Chủ nhật hôm ấy, mây đen ùn ùn kéo đến, ôm trọn cả bầu trời đêm.... Thành đô hôm ấy, trời nổi cơn giông. Chưa bao giờ, đón nhận một trận mưa lớn như vậy. Mưa rả rích rơi trên giàn nho trước mái hiên. Những trái nho chín mọng, chỉ chờ ngày này để rửa bụi bám trên nó...
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chị gái tôi Liên Huân, từ nhỏ đã là một học sinh xuất sắc. Thời đi học, chị từ trường trung học trọng điểm cấp quận lên được trường phổ thông trọng điểm cấp thành phố, rồi nhẹ nhàng thi đỗ vào một trường đại học thuộc dự án "Song Nhất Lưu"* ở thủ đô.
Đàm Âm nằm ở phía bắc Đại Úc, núi non trùng điệp, ngàn dặm băng giá, tuyết tích tụ quanh năm không tan.
Đêm đó, trong căn nhà lụp xụp cuối ngõ Liễu có một con mèo già đang cuộn mình nằm lim dim. Tiếng ngói rơi xuống đất làm mèo già đột nhiên mở mắt, thân thể dựng đứng lên, kêu “meo” một tiếng rồi nhảy vọt ra ngoài.