Sau khi thị tẩm xong, ta lén bưng tới một chéc thuốc tránh thai.
Đột nhiên trước mắt ta chợt xuất hiện một loạt các bình luận.
Truyện nữ cường là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện về nhân vật nữ chính mạnh mẽ, độc lập và có tài năng đặc biệt. Thể loại này thường xoay quanh sự phấn đấu, trưởng thành và hành trình của nhân vật nữ cường trong việc đối mặt với khó khăn và vượt qua thử thách.
Truyện nữ cường thường mô tả những câu chuyện về những cô gái có ý chí kiên cường, sự thông minh, võ nghệ hoặc tài năng đặc biệt. Nhân vật nữ chính trong thể loại này thường không phụ thuộc vào nam chính hay người khác mà tự mình khám phá và phát triển tiềm năng của mình. Họ có khả năng tự bảo vệ, đối mặt với khó khăn và làm thay đổi cuộc sống của mình theo ý muốn.
Truyện nữ cường thường mang đến cho người đọc cảm giác mạnh mẽ, tự tin và cảm hứng. Nó truyền tải thông điệp về sức mạnh và sự đáng khâm phục của nhân vật nữ, khuyến khích người đọc nữ lực và động lực để tự mình vượt qua khó khăn và trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.
Thể loại truyện nữ cường thường thu hút những người đọc yêu thích những câu chuyện về sự mạnh mẽ và sự độc lập của nhân vật nữ. Nó tạo ra một trạng thái tinh thần tích cực và khích lệ, đồng thời thể hiện sự công bằng và phân biệt tích cực về giới trong việc khám phá và phát triển tiềm năng của bản thân. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại nữ cường đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Chiêu Diêu, Cuộc Sống Ở Bắc Tống, Cùng Ta Qua Từng Thế Giới hay Làm Nũng Trong Lòng Anh.
Sau khi thị tẩm xong, ta lén bưng tới một chéc thuốc tránh thai.
Đột nhiên trước mắt ta chợt xuất hiện một loạt các bình luận.
Trần Mục Lễ nhíu mày đứng dậy, ra ban công hút thuốc.
Tôi nhìn sang.
Trong ánh đèn rực rỡ phía sau, bóng dáng cao gầy của anh hòa vào làn khói thuốc mờ nhạt, trông cô độc và lạnh lẽo.
Ta làm cô hồn dã quỷ chẳng được mấy tháng đã kịp chứng kiến ngày đại hôn của Hầu phủ.
Ở góc đường, có một lão nô bộc cùng một tiểu nha đầu chừng mười bảy tuổi lặng lẽ quỳ gối bên ngã tư, vừa lau nước mắt vừa đốt giấy tiền.
Tên trên danh sách là của ta, Liễu A Ngu.
Người thư sinh phụ trách ghi danh có đôi mày mắt lạnh lùng, ánh mắt lướt qua ta một lượt, sau đó nhận lấy danh sách, rút ra một cuốn sổ đỏ, viết xuống ba chữ "Ngu Mỹ Nhân".
Ta nhận ra "Ngu Mỹ Nhân".
Ta trẹo chân trên bậc thang gỗ cuối cùng của trà lâu.
Một thoáng loạng choạng, khi ta ngẩng đầu lên, qua khe cửa lớn, ta nhìn thấy phu quân từng thề yêu ta sâu đậm đang đè một nữ nhân xuống giường.
Năm thứ hai sau khi hiến tủy, một cô gái tìm đến tôi.
Cô ấy nói rằng mình bị tái phát bệnh bạch cầu và yêu cầu tôi phải phá thai ngay lập tức để hiến tủy thêm lần nữa.
Tôi kinh ngạc và kiên quyết từ chối.
Trọng sinh vào cái ngày ta cùng đường muội xuất giá.
Ta không còn sửa chữa sai lầm "lên nhầm kiệu hoa", mà quyết định cứ thuận theo tự nhiên.
Mẫu phi thậm chí còn không được an táng trong hoàng lăng.
Người bị chôn ở một ngọn núi hoang vu tại Giang Nam.
Không bia mộ, không bóng cây.
Chỉ có một gò đất nhỏ làm dấu.
Xe ngựa đến đón tỷ tỷ vào cung dừng lại trước sân, các ma ma và công công nối đuôi nhau tiến vào phủ đệ, hòm vàng bạc châu báu được khiêng vào chất đầy nhà.