Cha của Trần Sùng Lễ là Thái Thú Hoài Châu, thuở nhỏ chúng ta từng là hàng xóm.
Hắn khi còn nhỏ vốn lạnh lùng, ít nói.
Muội muội Trì Uyển của ta thì lại hoạt bát, lanh lợi như một chú sơn ca, thường bay quanh hắn, đôi khi còn làm hắn bật cười.
Truyện nữ cường là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện về nhân vật nữ chính mạnh mẽ, độc lập và có tài năng đặc biệt. Thể loại này thường xoay quanh sự phấn đấu, trưởng thành và hành trình của nhân vật nữ cường trong việc đối mặt với khó khăn và vượt qua thử thách.
Truyện nữ cường thường mô tả những câu chuyện về những cô gái có ý chí kiên cường, sự thông minh, võ nghệ hoặc tài năng đặc biệt. Nhân vật nữ chính trong thể loại này thường không phụ thuộc vào nam chính hay người khác mà tự mình khám phá và phát triển tiềm năng của mình. Họ có khả năng tự bảo vệ, đối mặt với khó khăn và làm thay đổi cuộc sống của mình theo ý muốn.
Truyện nữ cường thường mang đến cho người đọc cảm giác mạnh mẽ, tự tin và cảm hứng. Nó truyền tải thông điệp về sức mạnh và sự đáng khâm phục của nhân vật nữ, khuyến khích người đọc nữ lực và động lực để tự mình vượt qua khó khăn và trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.
Thể loại truyện nữ cường thường thu hút những người đọc yêu thích những câu chuyện về sự mạnh mẽ và sự độc lập của nhân vật nữ. Nó tạo ra một trạng thái tinh thần tích cực và khích lệ, đồng thời thể hiện sự công bằng và phân biệt tích cực về giới trong việc khám phá và phát triển tiềm năng của bản thân. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại nữ cường đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Chiêu Diêu, Cuộc Sống Ở Bắc Tống, Cùng Ta Qua Từng Thế Giới hay Làm Nũng Trong Lòng Anh.
Cha của Trần Sùng Lễ là Thái Thú Hoài Châu, thuở nhỏ chúng ta từng là hàng xóm.
Hắn khi còn nhỏ vốn lạnh lùng, ít nói.
Muội muội Trì Uyển của ta thì lại hoạt bát, lanh lợi như một chú sơn ca, thường bay quanh hắn, đôi khi còn làm hắn bật cười.
Ngày hòa ly với Tuần Tấn Vân, ta lên đường về Vân Mộng.
Trong bọc hành lý chỉ có một bộ quần áo vải thô, một dải lụa tóc màu nhạt, ta bứt một bông sen đang nở rộ trong ao sen trong viện... Đây là tất cả những gì ta mang theo khi đến kinh đô.
Từ nhà của Trình Trác đi ra, ta ho khan, phun ra một ngụm m.á.u lớn.
Ta trọng sinh vào ngày vừa hạ sinh.
Ngoài song cửa, mưa thu tí tách nhỏ giọt.
Trong phòng sinh, mùi m.á.u tanh ngập tràn, ẩm ướt, mãi chẳng tan đi.
Đại nha hoàn Thu Ngâm cẩn thận vén góc chăn cho ta, rồi nhẹ nhàng ôm lấy đệm bẩn ra ngoài.
Lần đó khi mang cơm trưa cho phu quân, ta gặp được nữ tiên sinh mới đến.
“Thẩm Lang, Thẩm Lang.”
Ta nhón chân, níu cửa sau gọi khẽ.
Trong viện văng vẳng tiếng đọc sách, nơi đây chỉ có tiếng gió xào xạc qua bụi trúc.
Xuyên không đã hơn mười ngày, ta không dám nói nhiều, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ sợ cả nhà già trẻ lớn bé, trai gái đều nhận ra ta có điểm khác lạ.
Vì vậy, khi nghe nói có bà mối đến cửa mai mối, ta - một bà cô ế thời cổ đại - gần như lập tức muốn đồng ý ngay.
Lúc hai giờ rưỡi sáng, bầu trời đen kịt bao trùm thành phố, ánh đèn đường bên ngoài cũng không đủ để chiếu sáng căn phòng.
Kiếp trước, vì tránh mối hôn sự với ta mà Tiêu Cảnh An đã không thể gặp mặt mẫu thân hắn lần cuối.
Để trả thù nên dù ta và hắn đã thành thân được ba năm nhưng hắn chưa bao giờ chạm vào ta.
"Ưm... Nóng quá..."
Trong căn phòng khách sạn mờ ảo, khói trắng lượn lờ từ lư hương đặt trên đầu giường. Trên chiếc giường cỡ lớn, Diệp Ninh Uyển bị thân hình to lớn của một người đàn ông đ.è chặt dưới lớp chăn.