Truyện trọng sinh là một thể loại văn học tập trung vào nhân vật chính được đưa trở lại cuộc sống trong một thời gian trước đó với kiến thức và kinh nghiệm từ cuộc sống trước đó. Thể loại này thường khám phá quá trình trọng sinh của nhân vật và cách họ sử dụng kiến thức của mình để thay đổi cuộc sống và vận mệnh của mình. Trong truyện trọng sinh, nhân vật chính thường nhận ra rằng họ đã có một cuộc sống trước đây và có cơ hội sống lại. Họ mang theo những ký ức và kiến thức từ cuộc sống trước đó và sử dụng nó để thay đổi số phận của mình hoặc ngăn chặn những sự kiện xấu xảy ra.

Truyện trọng sinh thường tập trung vào việc xây dựng một cuộc sống mới và thay đổi tương lai của nhân vật chính. Họ có thể thay đổi quan hệ với những người xung quanh, phát triển tài năng và sự nghiệp, hoặc tạo ra những tình huống mới để đạt được mục tiêu của mình. Thể loại truyện trọng sinh mang đến một cảm giác thú vị và hứng thú cho độc giả, khi cho phép họ tưởng tượng và mơ ước về việc có cơ hội sống lại và thay đổi cuộc sống của mình. Nó cũng thường mang đến sự đồng cảm và hy vọng, khi nhân vật chính có cơ hội khắc phục sai lầm và đạt được thành công mà họ không thể có trong cuộc sống trước đó.

Truyện trọng sinh có thể thuộc vào nhiều thể loại khác nhau như ngôn tình, tiên hiệp, huyền huyễn, lịch sử, và đô thị. Tùy thuộc vào cốt truyện và bối cảnh, truyện trọng sinh có thể mang đến những câu chuyện hấp dẫn và đầy sự thay đổi cho người đọc. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại trọng sinh đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Chiêu Diêu, Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối, Trùng Sinh Trở Về Năm Ba Tuổi (Trở Về Lúc Ba Tuổi Rưỡi) hay Nữ Nhi Lạc Gia.

Thành phố Khê Lăng có vị trí địa lý khá đặc biệt, thời tiết nóng hơn so với những nơi khác. Ngay cả người dân sống tại đây tính tình cũng rất nóng nảy, số lượng phạm tội chỉ tăng chứ không giảm.
Mỗi một cây cột đá, mỗi một bậc thang, mỗi một hòn đá, đều chỉ thuần một màu trắng, dưới ánh nắng chiếu rọi xuống, phảng phất như ánh lên một tầng kim quang, làm cho tòa kiến trúc vốn dĩ đã rộng lớn, thoạt nhìn lại càng thêm thần thánh.
Gió đêm hiu quạnh, quét qua một ngôi miếu nhỏ rách nát. "Cung Dĩ Mạt, ngươi còn muốn trốn đi đâu?"
"Bịch!"Trong phòng giam lạnh lẽo, Quý Noãn không đứng dậy, ngẩng đầu nhìn tên quản giáo đứng ở cửa phòng ném phần cơm nguội ngắt xuống đất."Giả vờ thanh cao gì chứ?
          Đôi mắt phượng của Vân La trợn trừng, ánh mắt không hề tiêu cự nhìn nóc nhà, trong lòng tức giận cuồn cuộn, hận ý ngập trời cơ hồ bao phủ lý trí của nàng, làm nàng hận không thể ngay giờ phút này nắm lên dao phay làm bếp, chém chết nữ nhân đang la to ngoài kia.
Lâm Y Y vừa dùng chìa khóa mở cửa nhà, nghe thấy trong nhà truyền ra một tiếng khóc nhẹ.
"Tôi nói chứ, đây là tạo nghiệp! Đã bảo đoạn tuyệt với cái nhà kia đi sao không làm cho dứt khoát, lại để đứa trẻ phải chịu tội thế này!"Tả Đan Đan bị đánh thức bởi một giọng nói oang oang, tràn đầy tức giận.Cô vô thức chạm vào cái đầu đau đớn của mình, sờ thấy băng gạc quấn quanh đầu.
Nếu không trực tiếp cảm nhận được, Bách Lí Thu Thủy chưa bao giờ biết, sống một đời người còn có thể nếm đến khuất nhục cùng thống khổ như vậy. Trên đầu nàng cửu phượng thoa nặng trĩu còn không có thói quen bỏ xuống, cũng đã bị người ta cứng rắn mà xé rách xuống ——