Truyện sủng là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện về tình yêu và sự chăm sóc ân cần. Thể loại này thường xoay quanh mối quan hệ tình cảm ấm áp, ngọt ngào và đầy sủng ái giữa các nhân vật chính. Truyện sủng thường mô tả những tình huống lãng mạn và những cử chỉ sủng nịnh từ một nhân vật chính đối với nhân vật khác. Các câu chuyện trong thể loại này thường tạo ra những cảm xúc tích cực và tạo động lực cho độc giả. Nhân vật chính thường là người chăm sóc, yêu thương và tạo ra một môi trường an lành và ấm áp cho nhân vật khác.

Truyện sủng mang đến cho người đọc cảm giác thoải mái, hạnh phúc và tràn đầy tình yêu. Nó tạo ra một không gian tưởng tượng lý tưởng và thường chứa đựng những giá trị như tình yêu, lòng trắc ẩn và sự quan tâm. Truyện sủng thường được xem như một thể loại giải trí, tạo ra một trạng thái tâm trạng tích cực cho người đọc. Nó tạo nên những câu chuyện lãng mạn và đáng yêu, mang đến sự an ủi và hy vọng về tình yêu và hạnh phúc trong cuộc sống.

Thể loại truyện sủng thường thu hút những người muốn tìm kiếm những câu chuyện đáng yêu, ấm áp và tình cảm. Nó mang đến một trạng thái tâm trạng thoải mái và làm dịu đi những căng thẳng trong cuộc sống hàng ngày. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại truyện sủng đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như  Tổng Tài Tại Thượng, Mối Tình Đầu Đòi Bao Nuôi, Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối hay Dưỡng Nữ Thành Phi.

“Tiểu Ương, đây chính là chồng sắp cưới của con sao?” Ngón tay của Lâm Trĩ Thủy dừng lại cách mặt tài liệu một đoạn, giọng nói nhẹ như gió thoảng. A Ương gật đầu, ánh mắt mang theo điều muốn nói lại thôi, khẽ liếc nhìn Lâm Trĩ Thủy.
Trời mưa dầm, mưa giăng kín trời. Gió thổi mây bay, mưa cứ thế trút xuống.  Bên trong phòng tập, một nhóm bạn nhỏ mặc bộ đồ tập ba lê đang lặp đi lặp lại động tác dưới sự hướng dẫn của cô giáo.
Tháng Năm, hung hiểm. Lúc này âm dương giao tranh, sinh tử rối ren, khí độc lan tràn bốn bề, là tháng đại hung trong năm.
Vừa ăn mì cá, Chung Ức vừa đắn đo không biết tối nay có nên về thăm ông nội hay không. Ông nội đã khéo léo nhắc nhở cô hai, ba lần, nói rằng đã lâu rồi không gặp cháu gái. Tính từ khi có kí ức, cô cũng chỉ đến nhà ông nội được vài lần.
Tháng Sáu, trời đỏ như thiêu, Tô Lưu Nguyệt nâng một quyển sách, ngồi nhàn nhã dưới tán cây hoè to giữa sân, ung dung thưởng thức trang sách cũ kỹ.
"Dusk đang thay đồ." Trợ lý nhiếp ảnh kích động, giọng điệu cao vút, hai tay khoa trương múa may: "Chị ơi, chị không biết lần này nam người mẫu đẹp trai đến mức nào đâu."
Ta bị bán tới Việt Phủ khi chưa đầy mười hai tuổi. Ngày đầu tiên vừa vào phủ ta đã gây ra đại họa. Ta trèo lên tường không đứng vững, nên bị ngã xuống, may mắn lại nhào vào người thiếu gia.
Năm 2013, giữa tháng Tám.   Đã vào cuối hạ, nhưng thời tiết Nam Thành vẫn nóng như đổ lửa. May mà trận mưa rả rích từ tối qua đến sáng nay đã giúp hạ nhiệt đôi chút. Nhưng trong nhà vẫn có chút oi bức.  
“A huynh, nương nằm im không nhúc nhích, có phải đã chết rồi không? Hu hu, muội không muốn, muội không muốn nương chết, Nhị Nha muốn có nương…” Thanh âm gì vậy? Ồn ào quá.