Truyện sủng là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện về tình yêu và sự chăm sóc ân cần. Thể loại này thường xoay quanh mối quan hệ tình cảm ấm áp, ngọt ngào và đầy sủng ái giữa các nhân vật chính. Truyện sủng thường mô tả những tình huống lãng mạn và những cử chỉ sủng nịnh từ một nhân vật chính đối với nhân vật khác. Các câu chuyện trong thể loại này thường tạo ra những cảm xúc tích cực và tạo động lực cho độc giả. Nhân vật chính thường là người chăm sóc, yêu thương và tạo ra một môi trường an lành và ấm áp cho nhân vật khác.

Truyện sủng mang đến cho người đọc cảm giác thoải mái, hạnh phúc và tràn đầy tình yêu. Nó tạo ra một không gian tưởng tượng lý tưởng và thường chứa đựng những giá trị như tình yêu, lòng trắc ẩn và sự quan tâm. Truyện sủng thường được xem như một thể loại giải trí, tạo ra một trạng thái tâm trạng tích cực cho người đọc. Nó tạo nên những câu chuyện lãng mạn và đáng yêu, mang đến sự an ủi và hy vọng về tình yêu và hạnh phúc trong cuộc sống.

Thể loại truyện sủng thường thu hút những người muốn tìm kiếm những câu chuyện đáng yêu, ấm áp và tình cảm. Nó mang đến một trạng thái tâm trạng thoải mái và làm dịu đi những căng thẳng trong cuộc sống hàng ngày. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại truyện sủng đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như  Tổng Tài Tại Thượng, Mối Tình Đầu Đòi Bao Nuôi, Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối hay Dưỡng Nữ Thành Phi.

Gửi Trần Nhất Lan, Trần Nhất Lan đặc biệt và khác biệt nhất trong hàng nghìn, hàng vạn người tên Trần Nhất Lan ngoài kia. Mây núi làm màn, lặng nhìn lửa cháy bên kia bờ, xin hãy cho tôi làm vầng trăng nhỏ chỉ thuộc về riêng người.
Chàng trai dịu dàng thổ lộ: "Tân Ngư, mình thích cậu." ... Đến từ một cảnh nhỏ trong giấc mơ không thể nói ra của cô gái nào đó. - Tân Ngư chống cằm, ngồi trước bàn học.
Chiếc xe con màu vàng lao nhanh trên đường. Đường cao tốc không có điểm dừng khiến người ta chạy về phía trước không biết mệt mỏi.
Chương 1 – Ngày thứ 1: Cô gái lỡ chân * Trên triền núi dẫn ra khỏi làng họ Ôn, một con sông nhỏ uốn lượn chảy qua. Ánh nắng buổi sáng chiếu xuống mặt nước, lấp lánh như những mảnh vàng vỡ vụn. “Bõm!”
Trên con đường đèo quanh co, uốn lượn, mây đen giăng kín, báo hiệu một trận cuồng phong sắp ập tới.   Từng cụm mây đen cuồn cuộn trên đỉnh núi.   Chiếc xe buýt du lịch đang chạy tựa như một chiếc xe đồ chơi nhỏ bé lọt thỏm giữa núi non và mây đen.  
Lâm Niệm xách ấm nước, đi thẳng đến tận cuối hành lang. Tiếng ve kêu râm ran chói tai trên những tán cây ngoài cửa sổ, trời vừa ngớt mưa xong, không khí ẩm thấp nặng nề như bị đè ép giữa khoảng không.
“Kinh thành, ta nhất định phải trở về.” … Đại Dận triều, năm Gia Nguyên thứ mười bảy.
Cánh cửa thép nặng nề vừa đóng lại, Tô Hiểu kéo vali mười tám inch rời khỏi nhà họ Tiêu. Sắc trời tối om, đèn đường chiếu vào bóng người cao ráo cô đơn của cô. Trên tầng hai của căn biệt thự ba tầng cỡ nhỏ vẫn còn truyền đến tiếng khóc tan nát cõi lòng.
Beta: Coco, Lam Lam Kết quả kỳ thi tháng đã có, không ngoài dự đoán Chu Gia Thuật lại đứng nhất. Đề lần này rất khó, nhưng tổng điểm của cậu vẫn hơn người đứng thứ hai đến 37 điểm, đúng là trâu bò thật chứ!