Truyện sủng là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện về tình yêu và sự chăm sóc ân cần. Thể loại này thường xoay quanh mối quan hệ tình cảm ấm áp, ngọt ngào và đầy sủng ái giữa các nhân vật chính. Truyện sủng thường mô tả những tình huống lãng mạn và những cử chỉ sủng nịnh từ một nhân vật chính đối với nhân vật khác. Các câu chuyện trong thể loại này thường tạo ra những cảm xúc tích cực và tạo động lực cho độc giả. Nhân vật chính thường là người chăm sóc, yêu thương và tạo ra một môi trường an lành và ấm áp cho nhân vật khác.

Truyện sủng mang đến cho người đọc cảm giác thoải mái, hạnh phúc và tràn đầy tình yêu. Nó tạo ra một không gian tưởng tượng lý tưởng và thường chứa đựng những giá trị như tình yêu, lòng trắc ẩn và sự quan tâm. Truyện sủng thường được xem như một thể loại giải trí, tạo ra một trạng thái tâm trạng tích cực cho người đọc. Nó tạo nên những câu chuyện lãng mạn và đáng yêu, mang đến sự an ủi và hy vọng về tình yêu và hạnh phúc trong cuộc sống.

Thể loại truyện sủng thường thu hút những người muốn tìm kiếm những câu chuyện đáng yêu, ấm áp và tình cảm. Nó mang đến một trạng thái tâm trạng thoải mái và làm dịu đi những căng thẳng trong cuộc sống hàng ngày. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại truyện sủng đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như  Tổng Tài Tại Thượng, Mối Tình Đầu Đòi Bao Nuôi, Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối hay Dưỡng Nữ Thành Phi.

      Cà phê trong tay Xuân Hòa đã nguội lạnh, cô uống một ngụm với vẻ mặt vô cảm: “Bố mẹ cho.”     Dù bố có phải người bố tốt hay không, mẹ có phải người mẹ hiền hay không, chỉ cần nhìn ngoại hình mà họ cho Xuân Hòa, Xuân Hòa đã rất biết ơn họ rồi.
      “Chủ tử, công tử Phong Lưu phái người tới giục, nói là hỏi xem khi nào ngài mới qua đó.” Gã sai vặt ở bên ngoài cung kính hỏi người trong xe ngựa.    
  Hôm nay đúng vào ngày mùng hai tháng hai, trong nhà đã dùng ngải cứu xông qua, còn phải chiên bánh gạo để đuổi sâu bọ.
      Rõ ràng Ngu Dật Hàm vừa mới đi rửa mặt, tóc và mặt anh ướt đẫm nước, phần trên cơ thể để trần.    
      Khi Đường Triệu bước vào với hai cốc trà sữa lạnh trên tay, hắn không khỏi ngỡ ngàng trước vẻ đẹp của cậu bạn mình. Dù đã nhìn thấy khuôn mặt này suốt bốn năm qua, nhưng hắn vẫn thường cảm thán về sự bất công của tạo hóa.    
      “Bác sĩ Phí, cậu xem trường hợp của cậu bé này.”     Bàn tay cầm thuốc của Phí Lâm khựng lại, anh thoáng ngẫm nghĩ về cách xưng hô “bác sĩ Phí”, rồi dập thuốc, tiện tay bê luôn gạt tàn đi.    
"Vút—!" Một mũi tên dài xé gió, nhắm thẳng vào hồng tâm. Lực gió mạnh lướt qua mang tai, cuốn theo một lọn tóc đen hơi dài và xoăn nhẹ. Khác với nhiều người, cậu dùng tay trái kéo cung, những khớp xương trên tay rõ ràng, thon dài và mạnh mẽ.
Soạt một tiếng, cùng với đó là một dòng nước ấm nóng chảy ra, Diệc Phỉ Nhiên òa lên khóc. Thì ra đây chính là cảm giác xuyên vào thai nhi, cảm giác đó cũng không tệ.
Giây phút Lê Mạn mở mắt ra, nhìn thấy ánh sáng mặt trời xuyên qua mái nhà tranh trên đầu, hơn nữa đây căn bản không phải là thân thể của mình, nàng có thể khẳng định mình đã xuyên không rồi, dù sao thì giây trước đó ngồi trên máy bay sang Paris, xảy ra tai nạn máy bay rơi hy hữu, nàng không tin