Truyện cổ đại là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện xảy ra trong thời kỳ cổ đại, thường là thời kỳ lịch sử xa xưa hoặc thời kỳ trước công nghệ hiện đại. Thể loại này mang đến cho người đọc một cái nhìn về cuộc sống, văn hóa, xã hội và tư duy của một thời đại đã qua. Truyện cổ đại thường mô tả cuộc sống, tình yêu, gia đình, đấu tranh quyền lực và các giá trị truyền thống của thời kỳ cổ đại. Nó tái hiện các phong tục, truyền thống, văn hóa và trạng thái xã hội của một thời đại đã qua, đồng thời thể hiện cả những vấn đề về đạo đức, đấu tranh giai cấp và cuộc sống hàng ngày trong một bối cảnh cổ đại.

Truyện cổ đại có thể có đa dạng dạng truyện như tiểu thuyết, truyện ngắn, truyện tranh, và thậm chí cả kịch. Thể loại này thường chứa đựng yếu tố lãng mạn, phiêu lưu, hành động và cả sự thăng trầm của nhân vật chính trong cuộc sống cổ đại. Truyện cổ đại thu hút độc giả bằng cách mang đến một cái nhìn sâu sắc về một thời đại xa xưa và tạo ra sự tò mò và kỳ vọng về cuộc sống và những giá trị trong xã hội cổ đại. Nó cũng cho phép người đọc hiểu rõ hơn về lịch sử và truyền thống của một vùng đất hoặc quốc gia cụ thể.

Truyện cổ đại có thể mang lại cho người đọc sự lắng đọng, tưởng tượng và cảm nhận sự độc đáo của một thời kỳ đã qua. Nó là một hình thức giải trí phổ biến và là nguồn cảm hứng cho nghệ thuật, văn hóa và lịch sử. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại cổ đại đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối, Xà Vương Tuyển Hậu, Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương hay Đệ Nhất Nữ Phụ, Vương Gia Đứng Sang Một Bên.

Mùng ba tháng hai năm Cảnh Long thứ tư, là một ngày vô cùng đặc biệt trên con đường nghề nghiệp của Điền Thất. Ngày này là ngày nàng kỷ niệm tròn bảy năm trở thành thái giám.
Khi TV bắt đầu chiếu “Bạch Xà truyện” thì mọi người đều biết kì nghỉ hè đã đến.
Ở kinh thành của Mộ Đông, trời vừa trút xuống một trận mưa nhỏ, sắc trời xám xịt. Lúc này là giờ Thân, một chiếc xe ngựa dừng ở bên ngoài Ngự Trà phường. Nha hoàn vén rèm xe lên, một nữ tử tầm mười sáu, mười bảy tuổi bước ra.
Gió mát không ngừng thổi, đỉnh đầu là vầng trăng vừa tròn vừa lớn, những ngôi sao trên trời cũng không có vẻ như sáng lắm, đã bị đoạt đi hào quang, làm nền cho bụi đất đầy trời. Bốn phía là cỏ dại cao hơn người, bị gió thổi phát ra âm thanh tất tất tốt tốt …
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thiên tử dặn dò xong xuôi, Thái hậu lau khô lệ, Tùy Đường cũng thôi không dùng nắm tay chống má nữa, chỉ cắn răng nhẫn nại cơn đau nơi hàm trái, ngẩng đầu, hướng hoàng đệ và mẫu thân lộ ra một nụ cười dịu hiền.
Tháng ba cuối xuân, lục ám hoa tàn. Hai bờ sông Bình Giang, hoa hạnh theo gió xuân rơi lả tả xuống mặt nước, phủ lên những mái ngói đen cong một lớp mỏng tựa tuyết trắng. “Keng…Keng…Keng…” Trong thư viện Trúc Tập Hiền bên bờ sông, tiếng chuông tan lớp vang lên.
Trời sang thu, hai bên đường lá khô theo gió bay tán loạn, rơi rụng khắp mặt đất như mưa bụi. Dân chúng kéo đến chật kín trước Ngọ Môn, người người chen chúc, đông nghẹt không lối thoát. Giám trảm quan, thị vệ, đao phủ mồ hôi túa ra như tắm, sắc mặt cũng dần tái nhợt.
Tiếng chuông báo canh năm vừa điểm, Thừa Ân Bá phủ đã rộn ràng từ sớm.