Truyện cổ đại là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện xảy ra trong thời kỳ cổ đại, thường là thời kỳ lịch sử xa xưa hoặc thời kỳ trước công nghệ hiện đại. Thể loại này mang đến cho người đọc một cái nhìn về cuộc sống, văn hóa, xã hội và tư duy của một thời đại đã qua. Truyện cổ đại thường mô tả cuộc sống, tình yêu, gia đình, đấu tranh quyền lực và các giá trị truyền thống của thời kỳ cổ đại. Nó tái hiện các phong tục, truyền thống, văn hóa và trạng thái xã hội của một thời đại đã qua, đồng thời thể hiện cả những vấn đề về đạo đức, đấu tranh giai cấp và cuộc sống hàng ngày trong một bối cảnh cổ đại.

Truyện cổ đại có thể có đa dạng dạng truyện như tiểu thuyết, truyện ngắn, truyện tranh, và thậm chí cả kịch. Thể loại này thường chứa đựng yếu tố lãng mạn, phiêu lưu, hành động và cả sự thăng trầm của nhân vật chính trong cuộc sống cổ đại. Truyện cổ đại thu hút độc giả bằng cách mang đến một cái nhìn sâu sắc về một thời đại xa xưa và tạo ra sự tò mò và kỳ vọng về cuộc sống và những giá trị trong xã hội cổ đại. Nó cũng cho phép người đọc hiểu rõ hơn về lịch sử và truyền thống của một vùng đất hoặc quốc gia cụ thể.

Truyện cổ đại có thể mang lại cho người đọc sự lắng đọng, tưởng tượng và cảm nhận sự độc đáo của một thời kỳ đã qua. Nó là một hình thức giải trí phổ biến và là nguồn cảm hứng cho nghệ thuật, văn hóa và lịch sử. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại cổ đại đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối, Xà Vương Tuyển Hậu, Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương hay Đệ Nhất Nữ Phụ, Vương Gia Đứng Sang Một Bên.

Phụ thân ta lại bị biếm rồi. Mẫu thân vừa thu dọn đồ đạc, vừa giận dữ mắng. "Kiếp trước bà đây tạo nghiệt gì mà kiếp này lại vớ phải cái con trâu lì lợm như ông, ông nói một câu mềm mỏng, nhận lỗi với Trương Lăng Chi thì ch//ết ai à!"
Tiết Ninh nằm trên chiếc giường ấm Tử Yên, có thể giúp cải thiện tu vi ngay cả khi nằm nghỉ. Nàng đắp lên người chiếc chăn làm từ da yêu thú Tuyết Hạo, cảm giác nhiệt độ ổn định mềm mại và mịn màng, không cần phải nói là thoải mái như thế nào.
Tuyết năm Vĩnh Tế nguyên niên mãi đến tháng Chạp mới chậm rãi rơi. Tô Tấn bị người của Hình bộ giải vào cung, ánh tuyết trắng lóa suýt chút nữa làm nàng mù mắt.
Ọc… ọc… Nàng hơi lấy làm lạ, vừa mới dùng xong bữa khuya, cớ sao bụng đã réo? Vừa hé mắt đã thấy hai bóng dáng nhỏ xíu, túm tụm lại như đôi chim sẻ, chớp chớp đôi mắt đen lay láy nhìn nàng chằm chằm. La Vân Khỉ giật mình kinh hãi, lập tức bật dậy.
“Ầm.” một tiếng nổ lớn vang lên, Tô Mặc biết mình đã chết. “Đừng giả chết! Ngươi đã là con gái của tội thần, giả c.h.ế.t cũng vô dụng! Cho dù đã thành xác c.h.ế.t cũng phải đi đày!” Có người lớn tiếng gào lên với nàng. Ồn ào! Tô Mặc bực bội mở mắt ra.
“Thế tử Quảng Dương hầu đến!” Sáng sớm tháng Mười, sương còn lững thững giăng trên nóc nhà. Cổng lớn Xuân Bảo Các chưa kịp mở, đã có một kỵ sĩ giục ngựa phóng đến, chân đá thẳng vào cánh cửa đóng chặt.
Năm ta mười ba tuổi, nhờ bà mối giới thiệu, cha ta dẫn ta tới Đại Miếu Thôn, gả vào Bùi gia. Nói dễ nghe thì là "làm mai", nói thật lòng thì là "bán con gái". Bùi gia đưa năm lượng bạc, cha ta hớn hở cầm lấy rồi lập tức xuống huyện thành lăn lộn ở sòng bạc.
"Cái tên Nghiêm cẩu này, ỷ vào việc cùng mẫu hậu có quan hệ thân thích, liền tự nhận là trưởng bối của trẫm, trẫm nói một câu, hắn liền phản bác mười câu!"