Truyện cổ đại là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện xảy ra trong thời kỳ cổ đại, thường là thời kỳ lịch sử xa xưa hoặc thời kỳ trước công nghệ hiện đại. Thể loại này mang đến cho người đọc một cái nhìn về cuộc sống, văn hóa, xã hội và tư duy của một thời đại đã qua. Truyện cổ đại thường mô tả cuộc sống, tình yêu, gia đình, đấu tranh quyền lực và các giá trị truyền thống của thời kỳ cổ đại. Nó tái hiện các phong tục, truyền thống, văn hóa và trạng thái xã hội của một thời đại đã qua, đồng thời thể hiện cả những vấn đề về đạo đức, đấu tranh giai cấp và cuộc sống hàng ngày trong một bối cảnh cổ đại.

Truyện cổ đại có thể có đa dạng dạng truyện như tiểu thuyết, truyện ngắn, truyện tranh, và thậm chí cả kịch. Thể loại này thường chứa đựng yếu tố lãng mạn, phiêu lưu, hành động và cả sự thăng trầm của nhân vật chính trong cuộc sống cổ đại. Truyện cổ đại thu hút độc giả bằng cách mang đến một cái nhìn sâu sắc về một thời đại xa xưa và tạo ra sự tò mò và kỳ vọng về cuộc sống và những giá trị trong xã hội cổ đại. Nó cũng cho phép người đọc hiểu rõ hơn về lịch sử và truyền thống của một vùng đất hoặc quốc gia cụ thể.

Truyện cổ đại có thể mang lại cho người đọc sự lắng đọng, tưởng tượng và cảm nhận sự độc đáo của một thời kỳ đã qua. Nó là một hình thức giải trí phổ biến và là nguồn cảm hứng cho nghệ thuật, văn hóa và lịch sử. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại cổ đại đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối, Xà Vương Tuyển Hậu, Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương hay Đệ Nhất Nữ Phụ, Vương Gia Đứng Sang Một Bên.

Đầu óc của ta rối mù. Rõ ràng chỉ mở cửa sổ nhưng hình như mở cửa dẫn đến nơi khác. Ta dụi mắt, ánh mắt nhìn kệ cách đó không xa. Trên đó treo một bộ triều phục Trạng Nguyên thêu đầy trân châu.
Năm Trường Trị thứ hai mươi, tiết thu mát mẻ, Bá phủ Thừa Hóa tổ chức đại hôn, cưới chính thê về cửa. Mười dặm hồng trang, hỷ khí lan tràn, khắp nơi đều là tiếng cười rộn rã.
Ta là một kẻ ngốc. Song, bản thân ta lại không cảm thấy như vậy. Ta chỉ thấy mình rất đỗi bình thường. Thế nhưng Phụ hoàng cùng mẫu hậu đều bảo ta ngốc. Vậy thì... ngốc thì ngốc. Ngốc cũng có phúc của kẻ ngốc. ----------------
Công chúa nhìn trúng phu quân của ta. Phu quân lấy cớ đã có thê thất, uyển chuyển cự tuyệt nàng.   Hôm sau, công chúa đem thủ cấp của ta, ném xuống dưới chân chàng.    “Hiện giờ, chàng đã không còn gia thất nữa rồi.”  
1 Ta tên Diệp Giao Giao. Năm mười ba tuổi, trong làng gặp phải trận hạn hán trăm năm, mùa màng thất bát, cha nương không có cách nào kiếm ra tiền. Muốn sống sót, hoặc là bán ta, hoặc là bán đứa đệ đệ ba tuổi.
Tôi là một sinh viên đại học bình thường, bị bắt cóc khi đang trên đường đi du lịch. Lúc này, tôi bị trói tay sau lưng và đẩy vào một căn nhà tranh tối tăm. Cửa phòng đóng lại, bên ngoài có tiếng nói chuyện.
Người đầu tiên phát hiện ra sự khác lạ của Từ Quả Quả chính là tổ mẫu của nàng, Từ lão bà tử. Lão bà tử là trưởng bối lớn tuổi nhất trong Từ gia, cũng là định hải thần châm của Từ gia.
Khi Thẩm Gia Gia đang chuẩn bị bữa trưa thì có người nhà bá công đến báo tang, nói rằng bá công của nàng - tức là bá phụ của phụ thân nàng - sáng nay ăn bánh nếp táo đỏ bị hạt táo mắc nghẹn, rồi qua đời ngay sau đó.
Ta là thứ nữ của nhà họ Lưu. Vốn dĩ chỉ định tùy tiện gả cho một người nào đó là xong.   Nào ngờ hôn phu của trưởng tỷ lại gặp chuyện — trúng độc, ngã ngựa, trở thành một kẻ vừa bệnh vừa tàn phế. Tỷ ấy sống c.h.ế.t không chịu gả.