Truyện đoản văn là một thể loại truyện ngắn, có đặc điểm là sự tập trung vào một câu chuyện ngắn và gọn nhẹ. Thường được viết trong một số trang hoặc đoạn văn ngắn, truyện đoản văn có thể truyền đạt được một thông điệp, một cảm xúc hoặc một tình huống đặc biệt. Dưới đây là mô tả về truyện đoản văn:

Truyện đoản văn hài hước: Truyện đoản văn hài hước thường tạo ra những tình huống hài hước, kỳ quặc và mang tính giải trí cao. Chúng thường xoay quanh các sự cố nhỏ, các tình huống đùa cợt hoặc những trò đùa lố bịch, nhằm gây tiếng cười cho độc giả.

Truyện đoản văn tâm lý: Thể loại này tập trung vào tâm lý nhân vật và những cung bậc cảm xúc của họ. Chúng có thể là những câu chuyện ngắn về tình yêu, đau khổ, hạnh phúc, luyến tiếc hoặc sự mất mát. Truyện đoản văn tâm lý thường mang đến cảm nhận sâu sắc và suy ngẫm cho độc giả.

Truyện đoản văn tình cảm: Thể loại này tập trung vào các mối quan hệ tình cảm, tình yêu và tình bạn. Các câu chuyện ngắn trong thể loại này thường tả lại những khoảnh khắc đáng nhớ, những mẩu chuyện lãng mạn hoặc những trải nghiệm tình yêu đau thương.

Truyện đoản văn kỳ ảo: Thể loại này tạo ra một thế giới kỳ lạ, ma mị và phi thực tế. Chúng có thể xoay quanh những hiện tượng siêu nhiên, những cảnh quan kỳ quái hoặc những sự kiện không thể giải thích bằng lý thuyết thông thường. Truyện đoản văn kỳ ảo thường mang đến sự thích thú và sự bất ngờ cho độc giả.

Truyện đoản văn thường có cấu trúc súc tích, ngắn gọn, và thường nhấn mạnh vào một ý chính hoặc một cảm xúc. Chúng là một hình thức văn học nhẹ nhàng, dễ tiếp cận và thích hợp cho việc đọc giải trí trong thời gian ngắn. Bên cạnh đó, còn có những truyện đáng phải đọc trong thể loại truyện đoản văn như Kim Chủ Không Yêu Tôi Chút Nào, Ngọn Lửa Rực Cháy, [Tản Mạn] Tuổi Thanh Xuân hay ABO Chi Mạt Thế Chiếm Đoạt.

Đau quá, đau quá đi mất… Có người cắn ch/ặt vào tuyến thể sau gáy tôi. Răng nanh hắn đ/âm xuyên da thịt, pheromone từ đó ào ạt tràn vào, cường độ cao cuốn qua từng sợi th/ần ki/nh trong cơ thể tôi.   "Đau lắm... Đừng..."
Lúc lấy tiền giả ch*t trốn đi, tôi không ngờ cả đời này còn có ngày gặp lại Thẩm Khác. Hắn mặc vest cao cấp ngồi đối diện bàn tôi, ngón tay kẹp điếu th/uốc, ánh mắt không rời khỏi tôi nửa bước. Tôi bị hắn nhìn đến toát mồ hôi, chẳng dám ngẩng đầu đối diện.
Tô Đường đã hai ngày không được ăn cơm. Cậu vừa bị sa thải, số tiền anh trai để lại cũng bị lừa sạch. Là một Omega trắng trẻo, mềm mại, Tô Đường đẹp đến mức chỉ cần nhìn thoáng qua cũng có thể khiến Alpha rơi vào trạng thái động d*c thụ động.  
Đầu hạ, tiết trời sáng sủa, làn gió mang theo hơi thở oi bức. Ánh nắng len qua tán cây ngô đồng chiếu xuống đất, để lại từng vệt lốm đốm trên đường. Một bóng người che kín mít từ đầu tới chân bước vào tiệm thuốc, bác gái bán thuốc ngước mắt lên hỏi: “Muốn gì?” 
Hôm nay tôi gặp phải một chuyện đúng là cạn lời.   Người bạn thân nhất suốt chín năm qua kiêm bạn cùng phòng của tôi bất ngờ come out.   Điều làm tôi sốc không phải là việc cậu ấy là gay, mà là chuyện cậu ấy không hề thích tôi.  
Gần đây Giang Hải hơi nóng nảy, trong ký túc xá có một người anh em không thích ngủ trưa, say mê chơi game, cả ngày chơi không biết chán, lúc nào cũng trong trạng thái quyết liệt, đừng nói giữ yên lặng, không gào thét vài tiếng không gọi là chơi game nhiệt huyết!
Lý Từ gặp lại Trình Chi Hành tại hội nghị thương mại năm nay.  
Sau khi bị giảm biên chế, Lâm Trán Lam vừa ý khu chợ đêm Thành Nam, dùng số tiền để dành ít ỏi của mình để chọn một phòng đơn trong tòa nhà cho thuê gần đó, và mua một gian hàng ở chợ đêm.
Trước thềm Tết Nguyên đán năm hai không hai tư, cha gọi một cuộc điện thoại, réo tôi từ Cam Túc xa xôi ngàn dặm trở về. Mấy ngày đó, thời tiết ở Cam Túc tệ vô cùng. Tôi đã đến Cam Túc không biết bao nhiêu lần, nhưng đó là trận bão cát lớn nhất tôi từng gặp.